Tìm Kiếm
Âu Lạc
  • English
  • 正體中文
  • 简体中文
  • Deutsch
  • Español
  • Français
  • Magyar
  • 日本語
  • 한국어
  • Монгол хэл
  • Âu Lạc
  • български
  • Bahasa Melayu
  • فارسی
  • Português
  • Română
  • Bahasa Indonesia
  • ไทย
  • العربية
  • Čeština
  • ਪੰਜਾਬੀ
  • Русский
  • తెలుగు లిపి
  • हिन्दी
  • Polski
  • Italiano
  • Wikang Tagalog
  • Українська Мова
  • Khác
  • English
  • 正體中文
  • 简体中文
  • Deutsch
  • Español
  • Français
  • Magyar
  • 日本語
  • 한국어
  • Монгол хэл
  • Âu Lạc
  • български
  • Bahasa Melayu
  • فارسی
  • Português
  • Română
  • Bahasa Indonesia
  • ไทย
  • العربية
  • Čeština
  • ਪੰਜਾਬੀ
  • Русский
  • తెలుగు లిపి
  • हिन्दी
  • Polski
  • Italiano
  • Wikang Tagalog
  • Українська Мова
  • Khác
Tiêu Đề
Bản Ghi
Tiếp Theo
 

Tình Thương Là Bao Gồm Tất Cả, Phần 5/5

Chi Tiết
Tải Về Docx
Đọc thêm

Bởi vì lối sống của tôi, không thể nuôi (người-thân-)chó. Tôi bảo họ: “Tôi không thể nuôi”, nhưng bây giờ có tới 10 (người-thân-)chó. Biết không, tình thương vượt trên tất cả – vượt trên lẽ thường, lý do, trí thông minh của tôi, tất cả! Khi thấy một (người-thân)-chó bất lực, tôi cũng bất lực. Bất kể mọi lý lẽ, và lý do của tôi, tôi cũng nuôi 10 (người-thân)-chó. Quý vị tin nổi không? Đời sống của tôi bận rộn thế này, mà tôi lại trói buộc mình. Con người phải làm điều gì mà họ cảm thấy đúng. Tôi không thể bảo họ làm gì. Tâm họ phải cảm thấy đúng.

Nếu họ gây chiến với nhau, hoặc ngay cả gây hấn với nhau về mặt kinh tế, chính trị, họ không quan tâm đến (người-thân-)chó. Họ còn không thể lo cho họ nữa là! Nếu dân tị nạn ở khắp nơi, người còn không có thức ăn, không có phòng để ở! Họ không quan tâm đến (người-thân-)chó! Quý vị có hiểu tôi nói gì không? (Dạ hiểu.) Quý vị phải làm việc gì quan trọng, việc gì ưu tiên. Không phải chúng ta bỏ lơ cái này hay là cái kia, nhưng chúng ta làm rồi! Quý vị không thấy bao nhiêu (người-thân-)chó trên Truyền Hình [Vô Thượng Sư] sao? Có biết tôi tặng giải cho bao nhiêu người-thân-chó rồi không? (Người-thân-)chó nào tôi biết là tôi đã tặng giải rồi. Và tôi cũng đích thân viết bảng các anh hùng (người-thân-)chó, chỉnh sửa và trình chiếu rồi. Bảng đó lên đài, hầu như mỗi ngày.

Nhưng mình không thể chiếu tất cả mọi thứ mỗi ngày; quý vị phải hiểu điều này. Địa Cầu này có không gian; có thời gian. Và có những điều quan trọng cần phải chiếu, có những điều… Dù vậy, tôi vẫn chiếu người-hùng-thân-chó mỗi hai ngày một lần, vì còn nhiều bảng danh sách khác cần phải chiếu – tin hòa bình, quốc gia không biên giới, quốc gia không quân đội… Và những quốc gia “xanh”, và Tấm Lòng Vàng Trong Năm, giải thưởng trong tháng. Với tất cả các mục này, chúng ta muốn cùng nhau đem hòa bình đến cho nhân loại, và nêu gương tốt.

Dù vậy, danh sách (người-thân-)động vật vẫn chiếm một chỗ quan trọng, hai ngày một lần. Tất cả những danh sách quan trọng này phát hình mỗi hai ngày, vì không thể nào chiếu mỗi ngày. Ai mà xem hết những cái này? Nói tôi nghe. Các chương trình phải tiếp tục, phải thú vị, đâu thể chỉ nói về (người-thân-)chó thôi! Quý vị có nghe không? (Dạ nghe.) Tôi thương (người-thân-)chó, nhưng không thể phát hình họ mỗi ngày! Người ta sẽ không xem! Rồi càng chiếu nhiều, người ta càng chán! Quý vị có hiểu tác dụng ngược hoặc hiệu ứng tâm lý không? Cho nên phải dùng trí thông minh (IQ), để nghĩ về điều đó. Và làm điều gì thật cần thiết, quan trọng và ưu tiên.

Nếu con người hòa bình với nhau, thì tất cả người-thân-động vật sẽ được lợi ích hơn. Họ (con người) sẽ nghĩ đúng đắn. Họ có thể tiêu hóa giáo lý của tôi được nhiều hơn: “À, mình phải từ bi!” Nhưng chúng ta có tấm gương của (người-thân-)chó mỗi… Ồ, quý vị có thấy khắp nơi trên Truyền Hình Vô Thượng Sư, hay là không thấy gì hết? Những hội từ thiện cho (người-thân)-chó và (người-thân) -động vật luôn luôn có đó. Ồ, Trời ơi! Phải hiểu biết lẽ thường một chút. Hãy đồng nhất với tôi! Hãy hiểu quan điểm và những điểm chính của những gì chúng ta đang làm. Đừng có nhét vào gì đó mà người ta không thể nhận thêm được nữa, rồi trách họ sao không ăn. Dù món ăn đó ngon tới mức nào, cũng không thể dọn ra mỗi ngày. Phải đổi món ăn khác chứ. Và hãy nhớ, khán giả đa số không phải là đồng tu. Chúng ta muốn chiếu cho tất cả mọi người. Nên mình phải cho họ mỗi lúc một liều nho nhỏ thôi. Có capisce (hiểu) hay không? (Dạ hiểu!) Làm ơn! Cảm ơn, cảm ơn quý vị nhiều lắm.

Ôi, cũng rất khó cho tôi từ chối mục nào. Tôi thích chiếu tất cả. Luôn luôn thích chiếu. Hồi trước, họ chỉ chiếu những nơi trú ẩn không an tử động vật ở Mỹ. Tôi nói: “Không! Chúng ta đang phát hình ở châu Âu. Châu Âu phải được ưu tiên trước”. Rồi bây giờ, tôi nói chúng ta phải chiếu mỗi quốc gia, nhưng thay phiên. Hiện giờ người dân ở các nước khác – họ cũng xem khắp nơi, không chỉ ở châu Âu – cho nên chúng ta phải thay phiên chiếu tất cả. Nhưng không thể chiếu nguyên cả nước. Mình phải chọn cái tinh hoa, những cái tốt đẹp nhất trong đất nước quý vị, rồi chiếu lên Truyền Hình Vô Thượng Sư bằng ngôn ngữ của chính nước đó. Phải là điều gì tốt. Thế nào cũng phải có những người khác làm được, và những chương trình khác mà quý vị làm được – không phải chỉ nói về (người-thân)-chó hay (người-thân) -nhím này nọ. Hiểu ý tôi không? (Dạ hiểu.) Được rồi.

Những chuyện khác, bởi vì chúng ta tập trung nhiều hơn vào con người thuần chay cũng như (người-thân)-động vật ăn chay (thuần chay). Cho nên những mục này cũng phải để ý tới. Và (người-thân)-chó, vì họ ở đâu cũng nhiều và có trong mọi gia đình, nên chúng ta muốn bảo vệ họ. Chúng ta đã có rất nhiều tiết mục (người-thân)-chó lắm rồi. Quý vị thấy không? Và mình đã cho họ một danh dự đặc biệt rồi, (Giải) Anh Hùng Động Vật, và tặng họ giải thưởng. Áo khoác tôi đặc biệt thiết kế – với chữ “Anh Hùng” trên đó. Và rất nhiều đồ ăn vặt thuần chay, thức ăn (thuần chay), nệm nằm, chăn, có khi còn tặng tiền!

Phải! Như Shana, chú chó được hai ngàn Mỹ kim. Dĩ nhiên là người chăm sóc chú bỏ túi, nhưng ít ra họ cũng cám ơn chú chó đó, và họ biết chú chó đó xứng đáng – thậm chí kiếm được tiền! Chú là người-thân-chó được chủ nhận nuôi, thấy không? Cho nên chú càng xứng đáng hơn. Họ đem về nuôi và rồi chú ấy giỏi vậy đó. Cho nên đây là tấm gương tốt để chiếu cho mọi người biết những người-thân-chó được chủ mang về nuôi, họ thật sự tốt! Nếu họ muốn có một (người-thân-)chó, thì hãy nghĩ đến chuyện nhận nuôi một chú, để cứu mạng những người-thân-chó khác. Chúng ta phải chọn ra những mục đặc biệt, không thể chiếu về (người-thân)-chó hoài! Dù tôi thương (người-thân-)chó. Tôi có 10 bạn chó! Quý vị biết đó, đa số là nhận về nuôi.

Còn gì nữa không, cưng? (Việc nhận nuôi [người-thân-]chó có thể làm từ xa. Chúng con đã làm như vậy ở vùng ven biển. Mỗi [người-thân-]chó có thể có người nào đó gửi tiền cho chú mỗi tháng, có thể là một đồng hoặc mười đồng Mỹ kim gì đó. Nhưng đó là trách nhiệm của người bảo trợ; ý là một tuần hoặc mỗi tháng một lần, người này có thể đến dẫn bạn chó ra ngoài. Nhưng chú chó sống ở đó, trong nhà [trú] đó.) Phải, có người làm vậy. Họ làm như thế, đúng vậy. (Đó là một ý tưởng.) Như để người khác nuôi dưỡng hoặc nhận nuôi, nhưng không cần mang về nhà họ. Tôi hiểu chuyện đó, chỉ cần giúp (người-thân-)chó đó. Trước đây tôi làm như vậy hoài.

Bởi vì lối sống của tôi, không thể nuôi (người-thân-)chó. Tôi bảo họ: “Tôi không thể nuôi”, nhưng bây giờ có tới 10 (người-thân-)chó. Biết không, tình thương vượt trên tất cả – vượt trên lẽ thường, lý do, trí thông minh của tôi, tất cả! Khi thấy một (người-thân-)chó bất lực, tôi cũng bất lực. Bất kể mọi lý lẽ, và lý do của tôi, tôi cũng nuôi 10 (người-thân-)chó. Quý vị tin nổi không? Đời sống của tôi bận rộn thế này, mà tôi lại trói buộc mình. Con người phải làm điều gì mà họ cảm thấy đúng. Tôi không thể bảo họ làm gì. Tâm họ phải cảm thấy đúng. Hơn nữa, tôi phải xem xét nghiệp của (người-thân-)chó đó, và nghiệp duyên của người đó với (người-thân-)chó đó, hoặc với trung tâm nuôi (người-thân-)chó đó hoặc bất cứ gì.

Rồi, gì nữa? (Thưa Sư Phụ, con cũng muốn làm việc cho Sư Phụ.) Thì anh làm bất cứ gì cần thiết. (Dạ.) Nhưng… ý anh là gì? Làm việc cho Truyền Hình [Vô Thượng Sư] hả? (Hồi nãy, chúng con ở lầu một. Chúng con không có mặt ở đây, nên… Chúng con ở lầu một.) À, hiểu. Đưa thẻ của anh đây; để tôi xem. Những người khác nằm trong “danh sách ngốc” đều là người châu Âu, phải không? Có ai gặp vấn đề về thị thực hay gì không? Anh là người Na Uy. Được. (Dạ Na Uy.) Người Na Uy. (Dạ.) Ồ, không được. Xin lỗi. (Xin cảm ơn Sư Phụ.) Xin lỗi! Nhưng cũng cảm ơn anh. (Cảm ơn Sư Phụ.) Cảm ơn quý vị rất nhiều.

Anh không phải là người duy nhất; rất nhiều người cũng không hợp vào lúc này. Đời sống của anh ra sao, gia đình, mọi thứ? Có gia đình không? (Thưa không. Con sống một mình.) Sống một mình? (Dạ.) Có lẽ anh thử ở chung với các đồng tu khác để chia nhau chi phí này nọ. (Xin cảm ơn Sư Phụ.) Rồi để dành tiền để có thể về hưu sớm rồi muốn làm gì thì làm. Tất cả quý vị cũng vậy, hiểu chứ? Bằng không, quý vị sẽ làm việc suốt đời. Nếu cứ trả tiền nhà, quý vị phải đi làm hoài. Nếu sống với nhau, quý vị để dành được nhiều tiền; về hưu sớm. Hay ít ra cũng đi bế quan nhiều hơn khi có tiền. Ý là vậy đó. Sống chung, có thể quý vị sẽ quen đi, và sẽ thích hơn là sống một mình.

Lý do mình yêu người này, người kia, đôi khi cũng vì quá cô đơn. Sống một mình thì có nhiều thời giờ, rồi nghĩ ngợi nhiều quá, và cô đơn, rồi sa vào bất cứ dấu hiệu nào có tính an ủi về mặt tinh thần hoặc tình cảm. Nhưng nếu có tình bạn tốt, vững bền với nhiều đồng tu, hoặc với những đồng tu trong căn hộ của mình, có lẽ quý vị sẽ thấy thỏa mãn về mặt tình cảm, mà không cần người nào khác bên ngoài. Nhưng đôi khi… cũng không biết nữa. Thôi, sao cũng được. Anh làm gì cũng được, đối với tôi. Tôi chỉ khuyên thế thôi, chỉ nói cho anh một lối sống khác, nhưng anh làm gì cũng được. Ờ. (Xin cảm ơn Sư Phụ.) Không có chi.

Anh đang làm gì ở Na Uy? Công việc của anh là gì? (Hiện tại con không có việc làm.) Công việc của anh là gì? Đời sống có ổn không? (Dạ, cuộc sống của con ổn, rất tốt ạ. Cảm ơn Sư Phụ.) Anh làm nghề gì? (Hiện tại con đang thất nghiệp. Con là kỹ sư công nghệ thông tin.) Cảnh sát? Ồ, kỹ sư. (Kỹ sư, vâng.) Một nghề rất tốt. (Dạ, cảm ơn Ngài.) Hãy tiếp tục nghề đó. Có lẽ vào lúc khác. (Dạ, cảm ơn Sư Phụ.) Và sống chung với đồng tu sẽ bớt rất nhiều phiền phức, cô đơn. (Dạ!) Sau đó có lẽ anh sẽ không muốn đến ở với tôi nữa; ai biết được? Ờ, bạn thân-bạn thân, biết không? Có lẽ những người này vì cô đơn quá, nên họ mới muốn đến ở với tôi. Ai biết đâu? Cái gì? Hay là quý vị đừng đến ở với tôi, mà đến ở chung với nhau? Có lẽ rồi quý vị sẽ đổi ý.

Được rồi. Giờ quý vị nghĩ sẽ đến ở với tôi, đúng không? Tại nơi ở của tôi. Nhưng giả sử tôi nói: “Thôi, quý vị về nhà tập trung lại với nhau và sống chung”. Có lẽ quý vị sẽ thấy thỏa mãn về mặt tình cảm, rồi không muốn tới gặp tôi chút nào. Quý vị nghĩ điều đó có thể không? (Dạ không.) (Chúng con muốn thử.) Quý vị muốn làm thử như thế? (Ở với Sư Phụ!) À, muốn thử ở với tôi. Ừ, cười vậy đó. Sao cười dữ vậy? (Bởi vì con tưởng tượng.) Cô tưởng tượng gì? (Rằng họ trở về sống với nhau, mà không phụng sự Sư Phụ.) Vậy cô không tưởng tượng là họ sẽ làm điều đó. Phải không? Không. (Dạ đúng thế.) Nóng quá.

(Thưa Sư Phụ?) Ờ. (Chúng con có sáu người ở chung trong một căn hộ. Thật sự rất rẻ.) Ờ. (Chỉ trả 50 bảng Anh một tuần cho thức ăn, điện nước, và rất vui. Rất tốt, và chúng con sống thật sự rất rẻ.) Ờ, đúng vậy! (Tuyệt diệu.) Ờ, dĩ nhiên. Như thế đó. (Không giường gì cả, không có chỗ để giường, chỉ có…) Ừ. 50 bảng Anh một tuần rẻ hơn là 200 bảng Anh, đúng không? (Dạ đúng.) Nguyên căn hộ, [thuê] bao nhiêu tiền? (170 [bảng Anh] để thuê) Ồ, vậy rẻ! (một tháng, rồi cộng thêm tiền điện nước.) Đồ ăn này kia. (Dạ, dạ.) Thấy không, thành ra cô ấy đâu muốn đến với tôi. Thấy đó? Ờ! Thấy không? Quý vị không muốn thử sao? Nếu cô đơn, quý vị không muốn thử kiểu sống đó hay sao? Thấy không, cô ấy đâu có nộp đơn. Thấy đó? (Ồ, có lẽ…) Vì sáu người ở với nhau, và một ông chồng ở trên cùng! (Dạ không, Sư Phụ, chúng con có…) Ý nói là trên tất cả. Xin lỗi tiếng Anh của tôi! Tôi không phải người Anh chính gốc. Chỉ là công dân Anh, chứ không phải là người Anh, nhé?

(Thưa Sư Phụ, chúng con có một xe kéo nhỏ bán đồ ăn mà chúng con đang làm. Xe nhỏ trên ...chương trình.) Tôi biết; quý vị bán [hàng]. (Dạ, và chúng con đi lần đầu…) Tốt không? (Dạ tốt.) Bán chạy không? (Lần đầu tiên, cách đây ba tuần, chúng con đi bán, và mấy bé gái mua bánh mì kẹp xúc xích [thuần chay] và các em thích lắm!) Dĩ nhiên! Nếu họ biết, và nó ngon, thì họ thích chứ. (Dạ. Ba của cô bé tưởng cô bé sẽ không ăn bởi vì cô bé rất kén ăn, nhưng cô bé bước đi và thích quá chừng. Cho nên rất là vui.) Tuyệt. (Vâng!) Đó, xúc xích (thuần chay)! Thấy không, quý vị có thể kiếm tiền ở đâu cũng được, làm mấy nghề đơn giản, nhưng nếu quý vị sống giản dị vậy.

Thôi được, “nước mắt cá sấu”! Tôi phải đi một lát đây. Hai giờ (chiều) rồi; thấy nóng quá. Tôi đi ăn sáng một chút nha. Có lẽ nếu quý vị còn ở đây, thì sẽ gặp sau. (Dạ.) Ổn chứ? (Dạ ổn.) (Dạ ổn.) Quý vị thiền, hay là muốn nghỉ ngơi một chút? (Dạ muốn đi ra ngoài một chút.) Đi ra ngoài một chút. Đúng rồi. Ở trong này quá ngột ngạt, quá nhiều người. Tắt hết đèn đi. Đi ra ngoài. Khoảng nửa tiếng, được chứ? (Dạ vâng.) Gì vậy cưng? Tôi cần gì đây? Một phong bì, trống. (Cái dù ạ.) Dù! Dù, cây dù quý báu. Hẹn gặp lại! (Hẹn gặp Sư Phụ sau.) Ở đây nóng quá, chao ôi! Y phục đẹp, nhưng nóng! Gặp quý vị sau nhé. Dù sao cũng cảm ơn quý vị. (Xin cảm ơn Sư Phụ.)

Tải ảnh xuống   

Xem thêm
Tất cả các phần  (5/5)
1
2023-11-22
3940 Lượt Xem
2
2023-11-23
3192 Lượt Xem
3
2023-11-24
2951 Lượt Xem
4
2023-11-25
2685 Lượt Xem
5
2023-11-26
2737 Lượt Xem
Chia sẻ
Chia sẻ với
Nhúng
Bắt đầu tại
Tải Về
Điện Thoại
Điện Thoại
iPhone
Android
Xem trên trình duyệt di động
GO
GO
Prompt
OK
Ứng Dụng
Quét mã QR,
hoặc chọn hệ điều hành phù hợp để tải về
iPhone
Android