Tìm Kiếm
Âu Lạc
  • English
  • 正體中文
  • 简体中文
  • Deutsch
  • Español
  • Français
  • Magyar
  • 日本語
  • 한국어
  • Монгол хэл
  • Âu Lạc
  • български
  • bahasa Melayu
  • فارسی
  • Português
  • Română
  • Bahasa Indonesia
  • ไทย
  • العربية
  • čeština
  • ਪੰਜਾਬੀ
  • русский
  • తెలుగు లిపి
  • हिन्दी
  • polski
  • italiano
  • Wikang Tagalog
  • Українська Мова
  • Others
  • English
  • 正體中文
  • 简体中文
  • Deutsch
  • Español
  • Français
  • Magyar
  • 日本語
  • 한국어
  • Монгол хэл
  • Âu Lạc
  • български
  • bahasa Melayu
  • فارسی
  • Português
  • Română
  • Bahasa Indonesia
  • ไทย
  • العربية
  • čeština
  • ਪੰਜਾਬੀ
  • русский
  • తెలుగు లిపి
  • हिन्दी
  • polski
  • italiano
  • Wikang Tagalog
  • Українська Мова
  • Others
Tiêu Đề
Bản Ghi
Tiếp Theo
 

Cộng Tu Siêng Năng Để Tự Bảo Vệ Mình Và Thế Giới, Phần 1/6

2022-06-14
Lecture Language:English
Chi Tiết
Tải Về Docx
Đọc thêm

Hãy chăm sóc cho mình như thể quý vị chăm sóc cho tôi. Bởi vì tôi là quý vị. (Dạ.) Chúng ta luôn bên nhau. Mỗi một quý vị, nếu thiền tinh tấn, và nếu có đức hạnh, thì quý vị có một [hóa thân] Sư Phụ ở bên mình. Tưởng tượng quý vị quan trọng cỡ nào. (Ôi chao.) Cho nên, nếu quý vị cộng tu, thì có rất nhiều [hóa thân] Sư Phụ, rất nhiều năng lượng hợp nhất với nhau; mà sẽ nâng quý vị lên, làm quý vị mạnh và khỏe – cả tâm linh lẫn thân thể.

(Kính chào Sư Phụ!) Quý vị khỏe không? (Dạ rất khỏe. Chúng con khỏe, thưa Sư Phụ. Sư Phụ khỏe không ạ?) Hôm nay tôi cảm thấy mình là người. Tôi có thể cắt móng tay. Gội đầu. (Ồ.) Cảm thấy là người thật. Tươm tất. Tôi cứ để kệ móng tay ra dài, tới khi dài quá rồi [mới cắt]. (Ồ.) Còn tóc, thì tôi cứ cằn nhằn với Thiên Đàng, “Tôi phải để tóc dài hay sao? Vì tôi không thích.”

Tôi thích tóc. Có điều là rất tốn công. (Dạ.) Nếu không có tóc, thì sẽ đỡ tốn công sức hơn. (Dạ đúng.) Tóc, mình phải gội và phải chải, và rồi tóc rụng tùm lum khắp nơi, kể cả trong chén súp của mình. Và khi lấy tóc ra, mình nói, “Của ai đây? Tóc của ai đây?” Và rồi nhận ra là còn ai ở đây nữa? Chỉ có mình. Một mình mình thôi.

Sống một mình cũng vui. Có điều không có người viết bài cho tôi, (không có) máy nhắc chữ, (không có) người nào đó mà tôi có thể ra lệnh, như, “Lau nhà đi! Rửa chén đi! Nấu cho tôi nồi súp thuần chay!” Nhưng ở một mình thì vui lắm, thật vậy. Dĩ nhiên không phải ai cũng thích ở một mình. Trước đây tôi cũng không thích. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Theo vài người xem tử vi cho tôi trước đây, thì tôi thuộc “thân cư thiên di.” (Ồ.) Nghĩa là, loại người của công chúng. (Ồ.) Tôi không biết tại sao tôi lại thích ở một mình đến thế. Tôi nghĩ đó là cách Thiên Đàng làm cho quân bình lại. (Dạ, Sư Phụ.) Cái gì mình không thích, thì mình sẽ có cái đó. Ở Âu Lạc (Việt Nam), có câu, “ghét của nào, Trời trao của đó,” nghĩa là điều gì mà mình ghét, thì Trời sẽ ban cho mình. Trường hợp của tôi, điều này có vẻ như rất, rất là chính xác.

Quý vị thiền tốt chứ? (Dạ tốt, thưa Sư Phụ.) Quý vị phải trân quý cơ hội này. Khi quý vị cộng tu, lực lượng rất mạnh, rất mạnh. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Chúa Giê-su cũng có nói, nếu hai người hoặc hơn, ngồi [thiền] nhân danh Ta, thì Ta sẽ ở cùng với họ. (Dạ.) (Dạ đúng vậy.) Quý vị quên hết rồi. Quý vị phải viết khẩu hiệu mà Chúa Giê-su đã nói đó lên máy vi tính của mình, hoặc dán ngay trước mắt mình, hoặc trên cánh cửa ra vào, trên tủ lạnh, lên bàn tay, lên bát cơm, tách cà phê của quý vị. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Để quý vị biết là cộng tu quan trọng đến thế nào. (Dạ, Sư Phụ.)

Tôi không muốn đuổi theo nhắc quý vị điều đó hoài, tôi có quá nhiều việc phải làm. Bởi vì quý vị có nhiều người. Tôi thì chỉ có một mình. (Dạ đúng. Dạ, thưa Sư Phụ.) Công việc của quý vị, nếu quý vị không làm được, thì người khác cũng có thể làm, nhưng việc của tôi thì không ai làm được. (Dạ đúng, thưa Sư Phụ. Vâng.) Không ai có thể giúp được. Không ai có thể thay thế được. (Vâng, thưa Sư Phụ, dạ hiểu.) Và mỗi người quý vị đều là vũ trụ, dĩ nhiên. Và tôi tôn trọng điều đó. Quý vị là người quan trọng, quý vị có trí thông minh, có nghị lực, có suy nghĩ riêng của mình. Tôi biết tất cả điều đó. Nhưng chúng ta phải bỏ xuống mọi thứ để làm việc cho thế giới. (Dạ, thưa Sư Phụ.)

Có nhiều người đau khổ ở khắp mọi nơi. Quý vị biết rất rõ điều đó rồi. Hay là không biết? (Dạ, chúng con biết, thưa Sư Phụ.) Hay là quý vị không có thời gian xem tin tức? (Chúng con biết có rất nhiều đau khổ.) Quý vị không có thời gian hả? (Chúng con có thời gian để tìm hiểu.) Thỉnh thoảng quý vị có thể xem trên Truyền Hình Vô Thượng Sư, chúng ta có chiếu tất cả điều đó. (Dạ.) Hoặc một số. Không phải tất cả.

Và hãy luôn luôn biết ơn mỗi ngày là chúng ta sống trong một môi trường an bình. (Dạ, thưa Sư Phụ. Chúng con rất biết ơn.) Biết ơn là thức ăn vẫn đến bàn, mặc dù thức ăn không có chân, nhưng nó đến bàn đúng giờ. (Dạ.) Và quý vị khỏe mạnh. (Dạ, thưa Sư Phụ.)

Hãy chăm sóc cho mình như thể quý vị chăm sóc cho tôi. Bởi vì tôi là quý vị. (Dạ.) Chúng ta luôn bên nhau. Mỗi một quý vị, nếu thiền tinh tấn, và nếu có đức hạnh, thì quý vị có một [hóa thân] Sư Phụ ở bên mình. Tưởng tượng quý vị quan trọng cỡ nào. (Ôi chao.) Cho nên, nếu quý vị cộng tu, thì có rất nhiều [hóa thân] Sư Phụ, rất nhiều năng lượng hợp nhất với nhau; mà sẽ nâng quý vị lên, làm quý vị mạnh và khỏe – cả tâm linh lẫn thân thể. (Dạ, thưa Sư Phụ.)

Tôi không may mắn như quý vị. Quý vị có thể nói với tôi, “Ồ, ở đâu mình cũng có thể thiền được, này nọ.” Dĩ nhiên là được. Nhưng khi quý vị chưa đạt đến một đẳng cấp nhất định, thì tốt hơn quý vị nên thiền chung với nhau. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Mỗi phút mà quý vị có thể thiền cùng nhau, đó là châu báu. Đó là vàng, đó là kim cương. Đừng coi nhẹ điều đó. Có bao nhiêu tỷ người trên thế giới có được cơ hội như quý vị đang có? Nói tôi nghe. (Dạ không nhiều lắm.) Môi trường của quý vị rất thuận lợi cho việc thiền định. (Dạ.) Quý vị ở đó không chỉ để làm việc mà còn để thăng hoa chính mình, bởi vì quý vị thiền gì thì cũng đều là tốt cho chính quý vị.

Càng thiền nhiều, hào quang của quý vị sẽ càng sáng. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Và quý vị sẽ càng có nhiều lớp bảo vệ hơn. Một số đồng tu… một số rất ít, bị nhiễm COVID, bởi vì sự tấn công có thể đâm thủng qua lớp bảo vệ rất mỏng của họ, hoặc họ không có lớp bảo vệ nào, bởi vì họ không thiền. (Ôi.) Không thiền đủ. (Dạ, thưa Sư Phụ.)

Với quý vị, nếu làm việc cho thế giới, đó là một công việc rất lớn. Quý vị phải thiền ít nhất bốn tiếng mỗi ngày, chứ không phải hai tiếng rưỡi như người bình thường – họ thiền cho chính họ. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Trong Phật giáo, có hai loại người tu hành mà Đức Phật đã đề cập đến. Một loại gọi là Mahayana, nghĩa là Đại thừa. Còn loại kia được gọi là Hinayana, nghĩa là Tiểu thừa. Đại thừa là những vị tăng lúc bấy giờ đi ra ngoài để giảng giáo lý của Đức Phật và truyền Tâm Ấn; theo lời dạy và chỉ thị của Đức Phật. (Dạ.) Còn Tiểu thừa là những người chỉ thiền cho một mình họ. Thậm chí không thể giúp đỡ thân nhân, bạn bè của họ. (Dạ đúng.) Những người này giống như chúng ta gọi trước đây là người tu Pháp Phương Tiện. (Dạ đúng. Vâng, thưa Sư Phụ.) Họ chỉ có thể tu cho chính họ. Nhưng những người đó không được Đức Phật coi là đệ tử của Ngài.

Vậy, quý vị biết rồi, chúng ta không cho học Pháp Phương Tiện nữa vì họ dùng pháp thiền này cho những mục đích thế tục. (Dạ.) (Dạ hiểu, thưa Sư Phụ.) Họ có pháp đó quá dễ dàng, và thậm chí cũng không biết nhiều về sự giảng dạy trên lý thuyết. (Dạ.) Họ không hiểu tại sao họ thiền, và họ dùng pháp thiền này cho mục đích thế tục, hầu như là để có thần thông. (Ồ.) Nên chúng ta không cho học nữa. Trừ những trường hợp rất đặc biệt khi tôi chỉ thị thân nhân hoặc bạn bè của họ là họ có thể. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Nếu không, chúng ta không làm vậy nữa.

Người tu Đại thừa là những người giúp chính họ, đồng thời cũng giúp tha nhân. Do đó họ phải có nhiều công đức hơn. Giống như một người có nhiều tiền hơn. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Vì họ làm việc thêm, họ trở nên giàu hơn, để họ có thể chăm sóc bản thân hoặc gia đình, bạn bè hoặc thân nhân họ, và còn có thể chăm sóc người ngoài nữa, người khốn khó. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Cho nên, quý vị là như vậy, quý vị là Đại thừa của Giáo lý chân chính. Nên quý vị phải kiếm nhiều công đức hơn. (Dạ, Sư Phụ.) Phải thiền nhiều hơn để công việc của quý vị có thể mang một số phước lành nhỏ nhoi của quý vị ra thế giới, và ra môi trường của quý vị. (Dạ, Sư Phụ.)

Người ta nói rằng trong bất kỳ quốc gia nào, có lẽ quốc gia nhỏ hoặc thành phố nhỏ, nếu có mười người đạo đức, tu hành, thì thành phố đó sẽ không bao giờ bị hủy diệt. (Ồ.) Sẽ không có chiến tranh, rắc rối nào đụng tới thành phố đó. Mười người thôi. (Ôi chao. Dạ.)

Vì nếu quý vị tu hành chăm chỉ; thì hào quang của quý vị lớn hơn, công đức tăng lên. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Và quý vị có thể gia trì tất cả môi trường xung quanh mình, một vùng rộng lớn hơn. Do đó, môi trường của quý vị an bình hơn. Đồng thời, cho chính mình, khi sống trong loại môi trường đó; trước hết là lợi ích cho mình. (Dạ.) Và trên phạm vi rộng lớn hơn, là lợi ích cho môi trường. Và phạm vi rộng lớn hơn nữa, là lợi ích cho thế giới. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Có lẽ quý vị chưa đạt tới mức đó. Hy vọng sẽ đạt, nhưng dù sao thì quý vị cũng sẽ giúp ích được chút gì cho ai đó – nhất là gia đình, bạn hữu, và năm, sáu, bảy, chín đời của quý vị. (Dạ vâng, thưa Sư Phụ.) Giống như, nếu là một chiếc xe nhỏ, xe sedan gia đình, thì quý vị có thể chở tối đa bốn, năm người. (Dạ.) Nhưng nếu muốn chở nhiều người hơn, quý vị phải lái xe buýt. (Dạ đúng. Dạ.) Cho nên quý vị đang lái xe buýt. Hoặc quý vị nghĩ là mình nên lái xe buýt.

Làm công việc này, quý vị phải có nhiều lực lượng hơn, đạo đức hơn, thuần khiết hơn trong thân, khẩu, ý. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Trong kiểu môi trường như thế này, tôi không nghĩ quý vị có cơ hội nào để nói điều gì xấu. (Dạ đúng. Dạ.) Hoặc la rầy ai. Tôi làm giùm quý vị hết rồi. Tôi không rầy la quý vị nhiều. Có không? (Dạ không, thưa Sư Phụ.) Nếu tôi có la, đó là vì quý vị đáng bị vậy, vì quý vị không chịu nghe lời ngọt ngào, nhẹ nhàng. Quý vị coi nhẹ những lời đó, và tôi không thích như thế. (Dạ, hiểu ạ.) Tôi không muốn phải lớn tiếng với ai hết, vì nó ảnh hưởng không tốt cho sự bình an của tôi; bình an bên trong và bên ngoài. (Dạ, Sư Phụ.)

Vậy, hãy giúp tôi nha. Nếu quý vị thực sự nói là thương tôi và tôn kính tôi, thì hãy tọa thiền. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Và đúng giờ, bởi vì, khi quý vị cộng tu, lực lượng rất mạnh. Nên quý vị cầu bất kỳ điều gì, nó sẽ thành. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Quý vị có thể không biết điều đó, nhưng có người sẽ được lợi ích – ít nhất là thân nhân, bạn bè, gia đình của quý vị được lợi ích. (Dạ, thưa Sư Phụ. Dạ hiểu, thưa Sư Phụ.) Chúng ta không chỉ tu cho bản thân. À, có một số người làm vậy, nhưng cũng không sao. Vậy cũng được. Sao lại không? Ít ra quý vị cũng tự lo cho mình, bất cứ ai tu cho một mình họ, ít ra là họ cũng tự lo cho họ, và tôi không phải lo. (Dạ.)

Nhưng chúng ta là một đội ngũ; một lực lượng đặc biệt. Chúng ta làm những việc khác. Chúng ta phải có nhiều lực lượng hơn bằng cách kết nối nhiều hơn với lực lượng Thiên Đàng. Bây giờ quý vị hiểu chưa? (Dạ hiểu, thưa Sư Phụ.) Giống như, nếu quý vị muốn chi tiêu nhiều hơn hoặc giúp ai đó, thì quý vị phải tiếp xúc với ngân hàng, liên lạc nhiều hơn, để quý vị có được số tiền lớn hơn – không phải chỉ rút từ ATM. (Dạ.) Không phải chỉ mỗi ngày, hoặc rút bằng thẻ tín dụng hay thẻ ghi nợ, mà quý vị phải thực sự lấy thêm tiền từ ngân hàng. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Phải tìm cách để có được tiền. Cho nên quý vị phải tiếp xúc với ngân hàng, qua điện thư, hoặc gọi điện thoại, hoặc tự đi đến ngân hàng. (Dạ hiểu, thưa Sư Phụ.) Quý vị thấy hợp lý không? (Dạ hợp lý, thưa Sư Phụ. Rất rõ ạ.) Phải, dĩ nhiên. Quý vị biết tất cả điều đó rồi. Vậy, đừng cứ nghĩ rằng quý vị đang làm việc cho Truyền Hình Vô Thượng Sư là quý vị có đủ [công đức] để trang trải mọi thứ. Không, không hẳn vậy. (Dạ, Sư Phụ.) Công việc này chúng ta làm là vô điều kiện. Vì lý do đó, chúng ta phải trang bị cho mình thêm lực lượng. (Dạ, thưa Sư Phụ.)

Xem thêm
Tập  1 / 6
Chia sẻ
Chia sẻ với
Nhúng
Bắt đầu tại
Tải Về
Điện Thoại
Điện Thoại
iPhone
Android
Xem trên trình duyệt di động
GO
GO
Prompt
OK
Ứng Dụng
Quét mã QR,
hoặc chọn hệ điều hành phù hợp để tải về
iPhone
Android