Tìm Kiếm
Âu Lạc
  • English
  • 正體中文
  • 简体中文
  • Deutsch
  • Español
  • Français
  • Magyar
  • 日本語
  • 한국어
  • Монгол хэл
  • Âu Lạc
  • български
  • bahasa Melayu
  • فارسی
  • Português
  • Română
  • Bahasa Indonesia
  • ไทย
  • العربية
  • čeština
  • ਪੰਜਾਬੀ
  • русский
  • తెలుగు లిపి
  • हिन्दी
  • polski
  • italiano
  • Wikang Tagalog
  • Українська Мова
  • Others
  • English
  • 正體中文
  • 简体中文
  • Deutsch
  • Español
  • Français
  • Magyar
  • 日本語
  • 한국어
  • Монгол хэл
  • Âu Lạc
  • български
  • bahasa Melayu
  • فارسی
  • Português
  • Română
  • Bahasa Indonesia
  • ไทย
  • العربية
  • čeština
  • ਪੰਜਾਬੀ
  • русский
  • తెలుగు లిపి
  • हिन्दी
  • polski
  • italiano
  • Wikang Tagalog
  • Українська Мова
  • Others
Tiêu Đề
Bản Ghi
Tiếp Theo
 

Ý Chí Cao Thượng Của Ukraine Mạnh Hơn Cả Quân Lực Nga, Phần 1/8

2022-05-12
Lecture Language:English
Chi Tiết
Tải Về Docx
Đọc thêm

Và rồi quá mệt mỏi, nên tôi nghĩ, “A! Mình phải đi ngủ. Không bận tâm nữa. Không làm nổi nữa. Mắt đau và đủ thứ.” Và rồi tôi phải đi ra ngoài tắt cái này, tắt cái kia. (Dạ hiểu, thưa Sư Phụ.) Và kiểm tra cửa có khóa chưa, cổng có khóa chưa. Rồi tôi trở vô tỉnh táo, bắt đầu lại. (Ồ. Hay quá.) Không ngủ chút nào. (Ồ. Hay quá.) Làm việc suốt tới giờ.

(Kính chào Sư Phụ.) Chào. (Chào Sư Phụ.) Quý vị khỏe không? (Ồ, chúng con rất khỏe, Sư Phụ.) (Sư Phụ khỏe không ạ?) Không khỏe lắm. (Ồ, vì sao vậy, thưa Sư Phụ?) (Vì sao vậy ạ?) Tôi không thích hôm nay. Quý vị đưa cho tôi chương trình nấu ăn để chỉnh duyệt, [lúc đó] tôi không muốn ăn. Rồi khi chỉnh duyệt chương trình đó, thì tôi lại cảm thấy muốn ăn. (Ồ.) Và rồi tôi làm cho mình bánh mì kẹp, nhưng ăn chẳng thấy mùi vị gì. (Ồ.) Tôi chắc chắn nếu quý vị ở đây, thì quý vị sẽ rất vui chộp lấy nửa cái bánh mì kẹp của tôi. (Dạ.) Có muốn không? Quý vị biết câu trả lời rồi. (Dạ.) Quý vị không thể có được. Bánh mì ở quá xa. Khi bánh mì đến tay quý vị, thì có thể đã thiu rồi. Không tốt.

Mọi người khỏe không? Quý vị ổn chứ? Khỏe? Vui? (Chúng con khỏe, thưa Sư Phụ. Cảm ơn Ngài.) Tôi hy vọng thế. Quý vị không nói dối tôi. (Dạ không, thưa Sư Phụ.) Có gì về tôi mà quý vị không thích không? Nhiều lắm ha. (Dạ không, thưa Sư Phụ.) Kể cả việc Bà ấy không cho nửa cái bánh mì kẹp, mà bà ấy còn trêu ghẹo mình nữa. Cứ luôn nói về bánh kếp và bánh samosa, mà không có gì cả. Xin lỗi về điều đó ha.

Hôm nay, tôi lại làm quý vị vội vã. Bởi vì, tôi vừa trả nợ xong cho công việc hôm nay, [rảnh] được một lúc, và nếu đợi lâu hơn thì tôi lại phải trả khoản nợ mới. Chương trình mới lại đến, và rồi tôi không có thời giờ. (Dạ hiểu.) Hoặc như thế, hoặc quý vị sẽ có chương trình mới hoặc bất cứ gì.

Ôi Trời ơi. Đời chúng ta sao mà bận thế. Đời mình ngay lúc này là vậy. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Đời chúng ta bây giờ là vậy đó. Không còn gì khác. Thật vậy, từ sáng đến tối, bất kỳ lúc nào, không có thời giờ để đếm nữa.

Như tối hôm qua, tôi rất mệt vì quá nhiều công việc và một số chuyện phức tạp. Đôi khi việc kinh doanh và những việc khác mà quý vị không biết, bởi vì nó không đi vào hệ thống của quý vị. Nó đi vào hệ thống khác. Và rồi quá mệt mỏi, nên tôi nghĩ, “A! Mình phải đi ngủ. Không bận tâm nữa. Không làm nổi nữa. Mắt đau và đủ thứ.” Và rồi tôi phải đi ra ngoài tắt cái này, tắt cái kia. (Dạ hiểu, thưa Sư Phụ.) Và kiểm tra cửa có khóa chưa, cổng có khóa chưa. Rồi tôi trở vô tỉnh táo, bắt đầu lại. (Ồ. Hay quá.) Không ngủ chút nào. (Ồ. Hay quá.) Làm việc suốt tới giờ. (Hay quá.)

Quý vị nói “hay quá” là sao? Không tội nghiệp Sư Phụ à? Ồ! (Chúng con ngạc nhiên, thưa Sư Phụ.) Quý vị thấy vui à? (Dạ không. Chúng con ngạc nhiên, thưa Sư Phụ.) Ồ, đừng! Đừng ngạc nhiên. Đời sao mà bận quá! Tôi không thích. Tôi muốn đi ngủ. (Ồ, Sư Phụ.)

Đôi lúc mắt tôi đau và cơ thể mệt mỏi. Cần nạp lại chút [năng lượng], khi làm loại công việc này. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Việc bên ngoài, nghiệp bên trong. (Dạ đúng. Dạ.) Hội thảo bên ngoài với quý vị, hội thảo bên trong với Thiên Đàng. Rất nhiều công việc cho một người. (Dạ đúng ạ.)

Quý vị biết tôi ước gì không? (Ồ. Dạ, thưa Sư Phụ. Sư Phụ ước điều gì ạ?) Đôi khi tôi ước có một người gần bên, bên cạnh tôi. Người ngốc nghếch nào đó cũng được. Chỉ để giúp tôi làm một số việc nhỏ. (Ồ.) Ý nói một số việc lớn, như giúp tôi rửa chén bát. Và giúp, để tôi ngủ. (Ồ, Sư Phụ.) Khi bước ra ngoài không khí trong lành và làm này nọ bởi vì máy điện toán không hoạt động, và tôi kiểm tra nó, rồi khi trở vô, tôi tỉnh táo hẳn. Thôi được rồi. Nên đôi khi tôi ước mấy điều nhỏ, chẳng hạn như, tôi săn tin. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Và tôi chụp ảnh của mấy tin đó và gửi cho quý vị. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Và đôi khi tôi làm nhầm đây đó. (Ồ.) Như quá nhiều hình ảnh, hoặc chỉ chụp một nửa tấm ảnh, hoặc tấm ảnh bị mờ. Và nếu có một người khác ở đây, tôi sẽ nói, “Ồ, làm giùm việc đó cho tôi.” (Dạ, thưa Sư Phụ.)

Cũng như hôm nay, tôi chỉnh duyệt chương trình nấu ăn, nếu có người nào đó bên cạnh và biết cách nấu, tôi cũng sẽ nói, “Này, hãy đi nấu cho tôi món này, nấu cho tôi món kia.” (Vâng, như vậy sẽ rất tuyệt.) Sẽ rất tuyệt. Và rồi [thức ăn] nóng. (Dạ, Sư Phụ.) Và đúng y như những gì mình thích. (Dạ.) Chứ không phải bất cứ món gì, từ nhà bếp hoặc từ bất cứ ai nấu ăn theo tâm trạng của họ, và rồi chỉ ăn món đó. (Dạ, thưa Sư Phụ. Đúng ạ.)

Dĩ nhiên, chúng ta nên như vậy, nhưng đôi khi đầu óc than phiền khi nó thấy, chẳng hạn, chương trình nấu ăn của tôi trước đây. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Quý vị thấy nơi tôi sống quá đẹp. (Dạ.) Ví dụ như thế. Nhưng thực sự không có gì nhiều. Chỉ là cách tôi trang trí, làm cho đẹp. (Dạ đúng.) Như, nếu xem lại chương trình mới, trong vài ngày nữa hoặc ngày mai, quý vị sẽ thấy trông rất đẹp. Nhưng đó là chỗ của mấy chú chó. Tôi che nhà xe.

Nhà xe chỉ có một chỗ để xe. Như chỉ có cái mái che. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Và rồi bốn bề đều trống. Không có tường. (Dạ.) Nên tôi dựng vài tấm nhựa trong. (Dạ.) Tấm mica; tấm nhựa cứng. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Không phải nhựa mềm như giấy. Mà nhựa cứng, như thủy tinh. (Dạ.) Và rồi tôi dựng mấy cái hàng rào này, như hàng rào ca rô. Như hình thoi. (Ồ, vâng, thưa Sư Phụ. Ôi chà.) Cái lỗ giống như hình thoi vậy. (Dạ.) “Ôi chà” là sao? Không phải kim cương. Mà là gỗ. Gỗ hoặc nhựa sơn màu gỗ. (Dạ, thưa Sư Phụ. Dạ hiểu ạ.) Quý vị biết đó là gì, phải không? (Dạ.) Nếu quý vị đan mấy ngón tay lại với nhau thì ở giữa trông giống như hình thoi.

Biết không, hình thoi. Trông như hàng rào mà tôi đã làm. (Ồ, dạ.) Không phải tôi làm; mà mua. Rồi chúng tôi dựng tất cả lên và chỉ cột vào ban công hiện có hoặc bất cứ gì xung quanh nhà để xe – chỗ để xe. Thế là thành khu vui chơi của mấy chú chó. Và một vài chú cũng thích ngủ ở đó, và tôi nấu ăn ở đó. (Dạ, Sư Phụ.) Có ghế sô-pha này nọ, tất cả đều dành cho người-thân-chó. Đôi khi, tôi cũng ngồi với họ để ôm [họ] hoặc chợp mắt một lát, (Dạ.) hoặc đọc truyện. Nhưng bình thường thì không có gì là hoành tráng hay gì cả. Trong video thấy đẹp vậy thôi. (Ồ.)

Đôi khi trong hình, thấy đẹp hơn là bên ngoài. [Nhưng] thực tế không luôn luôn đẹp. Như quý vị thấy những ảnh tôi chụp. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Ảnh chụp mỗi ngày. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Quý vị sẽ không bao giờ có thể tìm thấy hình đó nơi tôi sống. (Ồ.) Quý vị sẽ nghĩ tôi sống ở nơi nào khác. Sẽ nghĩ tôi đang sống như trong vườn địa đàng hoặc tương tự như thế. (Dạ.) Không, không phải như thế đâu. Đôi khi mình phải tìm mặt trời. (À, dạ.) Và góc chụp, rồi hình trông đẹp. (Dạ, đúng vậy, thưa Sư Phụ.) Quý vị phải có thêm chút sáng tạo, kiên nhẫn. Nhưng có khi phải cần nhiều tiếng, mất nhiều giờ. Đôi khi tôi cần phải sử dụng tới hai, ba máy ảnh, bởi vì có cái hết pin. (Ồ.) Trong một lần chụp. (Ôi chao.) Ba máy ảnh.

Thành ra bây giờ tôi phải có nhiều thứ. Bảo quý vị rồi, rất khó dọn nhà. (Dạ.) Tôi ghét dọn nhà. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Trừ khi tôi cần phải dọn. (Dạ, đúng vậy, thưa Sư Phụ.)

Và với tất cả máy điện toán, ít nhất là ba máy điện toán, hoặc bốn máy điện toán, cho các chỗ khác nhau. (Dạ, thưa Sư Phụ. Dạ hiểu ạ.) Rồi bàn phím nữa, và gì nữa, ôi Trời. Và loa ngoài. Và loa trong, đủ thứ. Ôi Trời. Và từ điển nữa. Hôm qua tôi nổi giận với cuốn từ điển. Tôi cần một từ và tìm không có trong tự điển. (Ồ.) Cuốn từ điển nhỏ. Không nhỏ lắm, nhưng không như bộ từ điển tôi có, như 12 quyển, đại khái như thế. Bây giờ không thể có được nữa. Ôi Trời.

Và cũng tốt là lúc này tôi không cần phải làm hội thảo video, bởi vì tôi không thể mặc y phục đẹp. Ý nói là đàng hoàng lịch sự. Ngay cả y phục lịch sự. (Dạ hiểu, thưa Sư Phụ.) Hầu như chỉ là quần áo ngủ. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Vì tôi không biết khi nào là ban đêm, khi nào là ban ngày nữa. Nên một loại mặc cho mọi lúc. Và phải mất thời gian để lựa ra và chuẩn bị máy thu hình này nọ. (Dạ, thưa Sư Phụ.)

Bởi vì tôi cứ dọn nhà, nên không giống như lần đầu khi tôi cho quý vị thấy rất nhiều, rất nhiều dây nhợ trên bàn làm việc. (Dạ, Sư Phụ.) Vẫn còn rất nhiều dây, chỉ là những loại dây khác. Tôi không thể tiếp tục làm thế nữa. Cũng để giữ cho nó kín khuất. Như thế người ta không nhận ra nó ở đâu. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Trước đây tôi thường rất vội vã. Ồ, phải mất nhiều giờ để sửa nó cho đúng. Để đóng đinh hay gì đó tương tự, và rồi treo dây chỗ này chỗ nọ, mà thấy cũng không đẹp, thậm chí chẳng che hết được. (Ồ.) Đôi khi nó kiểu như giấu đầu lòi đuôi. Thôi không sao. Như thế này là ổn rồi.

Quý vị biết dung nhan tôi ra sao rồi. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Nếu tôi ngày càng trẻ ra và xinh đẹp hơn, thì ngay lập tức tôi sẽ… Không cần biết mất bao nhiêu tiếng, tôi sẽ tự xuất hiện. (Dạ, thưa Sư Phụ. Chúng con hiểu.) Còn bây giờ, quý vị nên hài lòng với hình ảnh cũ. Không cũ lắm. Chỉ một vài năm trước thôi. Vài năm, đôi khi vài chục năm. Ai màng? Trông giống nhau. Tương tự. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Ít ra là cùng một người.

Lúc này tôi không có nhiều thời gian lắm. Biết không, tôi phải làm rất nhiều việc, phải không? (Dạ đúng, thưa Sư Phụ. Chúng con biết.) Tôi phải viết nhiều thứ, và phải chụp nhiều ảnh; mỗi ngày, một ảnh. (Dạ.) 30 tấm ảnh dùng hết rất nhanh. Và nếu có [bài tôi thuyết pháp] trên WOW (Lời Thánh Khải) thì cần có thêm nhiều ảnh hơn; ảnh chụp. (Dạ đúng vậy.) Và rồi tôi phải kiểm tra tất cả các chương trình, và tôi phải viết cái này, viết cái kia. Phải hướng dẫn và sửa chữa, và bảo quý vị làm cái này, cái kia. Và rồi kinh doanh và săn tin và những chuyện như vậy. Mọi thứ đều cần thời gian. (Dạ đúng, thưa Sư Phụ.) Và mất rất nhiều thời gian. Không chỉ một chút thôi. Bản thân tôi làm việc cả đêm, bởi vì có nhiều chương trình. (Dạ, thưa Sư Phụ.)

Đôi khi tôi chỉ lăn ra ngủ. Chẳng bận tâm nữa. Tôi chẳng bận tâm điều gì xảy ra nữa. Lúc đó, cơ thể tôi chỉ nói im đi, nằm xuống đi, hoặc ngồi xuống đi hay bất cứ gì. Tôi luôn luôn thiền. Cho dù rất là mệt, tôi vẫn thiền trước. Vẫn ngồi trước. Và nếu cơ thể nằm xuống, đó không phải lỗi của tôi, đúng không? Nó chỉ tự động, mà không cần xin phép tôi, không gì cả. Và khi tỉnh dậy, tôi thấy mình… (Nằm dài.) đang ở vị trí nằm. Cũng giống như quý vị. Exactamente (giống y).

Chia sẻ
Chia sẻ với
Nhúng
Bắt đầu tại
Tải Về
Điện Thoại
Điện Thoại
iPhone
Android
Xem trên trình duyệt di động
GO
GO
Prompt
OK
Ứng Dụng
Quét mã QR,
hoặc chọn hệ điều hành phù hợp để tải về
iPhone
Android