Tìm Kiếm
Âu Lạc
  • English
  • 正體中文
  • 简体中文
  • Deutsch
  • Español
  • Français
  • Magyar
  • 日本語
  • 한국어
  • Монгол хэл
  • Âu Lạc
  • български
  • bahasa Melayu
  • فارسی
  • Português
  • Română
  • Bahasa Indonesia
  • ไทย
  • العربية
  • čeština
  • ਪੰਜਾਬੀ
  • русский
  • తెలుగు లిపి
  • हिन्दी
  • polski
  • italiano
  • Wikang Tagalog
  • Українська Мова
  • Others
  • English
  • 正體中文
  • 简体中文
  • Deutsch
  • Español
  • Français
  • Magyar
  • 日本語
  • 한국어
  • Монгол хэл
  • Âu Lạc
  • български
  • bahasa Melayu
  • فارسی
  • Português
  • Română
  • Bahasa Indonesia
  • ไทย
  • العربية
  • čeština
  • ਪੰਜਾਬੀ
  • русский
  • తెలుగు లిపి
  • हिन्दी
  • polski
  • italiano
  • Wikang Tagalog
  • Українська Мова
  • Others
Tiêu Đề
Bản Ghi
Tiếp Theo
 

Việc Làm Dũng Cảm Của Ngài Thanh Hải Vô Thượng Sư Cho Thế Giới, Phần 6/12

2021-01-13
Lecture Language:English
Chi Tiết
Tải Về Docx
Đọc thêm

Làm gì mà cứ giết [nhau] vì một mảnh đất. Điều đó không đúng. (Dạ không, Sư Phụ.) Đất đai, theo ý kiến của tôi, là để người ta sinh sống. Đúng không? (Dạ đúng.) (Đúng vậy.) Để ổn định đời sống của họ và để trồng cây, trồng rau quả cho con người thưởng thức. Cho thế giới thưởng thức, để có dinh dưỡng. (Dạ, Sư Phụ.) Vậy thì ai sống ở đó cũng đâu quan trọng.

Làm gì mà cứ giết [nhau] vì một mảnh đất. Điều đó không đúng. (Dạ không, Sư Phụ.) Đất đai, theo ý kiến của tôi, là để người ta sinh sống. Đúng không? (Dạ đúng.) (Đúng vậy.) Để ổn định đời sống của họ và để trồng cây, trồng rau quả cho con người thưởng thức. Cho thế giới thưởng thức, để có dinh dưỡng. (Dạ, Sư Phụ.) Vậy thì ai sống ở đó cũng đâu quan trọng. Miễn là họ làm vậy. (Dạ, thưa Sư Phụ.)

Cho dù vùng đất đó thuộc về một quốc gia khác trước đây, nhưng đã lâu rồi và vùng đất này bây giờ đã được dàn xếp thuộc về quốc gia khác. Vì vậy, không nên lấy lại, giống như bản hợp đồng đã ký, tôi không lấy lại. Quý vị hiểu ý tôi không? (Dạ hiểu, thưa Sư Phụ.) Và vùng đất này đã ổn định trong một khoảng thời gian dài. Tại sao xâm chiếm lại? Tại sao lại lấy lại để gây ra đổ máu, bất hạnh, buồn đau cho người dân vô tội. (Dạ.) Quý vị nên thấy, ngay cả những người đang sống ở vùng đất này bây giờ, họ không dính dấp gì tới hợp đồng. Phải không? (Dạ phải. Vâng, Sư Phụ.) Nói về điều đó, cũng giống như Crimea. Quý vị biết rằng một nửa hòn đảo hoặc nguyên hòn đảo đó, đã thuộc về Ukraine lâu rồi, lâu lắm rồi. Và Nagorno-Karabakh đã ổn định với người Armenia cũng từ lâu lắm rồi. Quý vị hiểu chứ? (Dạ hiểu, Sư Phụ.)

Họ sống đời sống an bình. Họ nộp thuế. Có vấn đề gì đâu? Miễn là những người đó không gây gánh nặng tài chính nào cho các ông. Họ không gây chiến với các ông. Họ không gây vấn đề gì cho quốc gia hoặc công dân các ông. Họ sống đời của họ. Ít ra các ông không cần phải chăm sóc họ. Vậy đã là tốt rồi. Không đúng sao? (Dạ phải, Sư Phụ.) Trời ơi. Tôi không thấy có vấn đề gì hết. Quý vị có thấy không? (Dạ không.) Tôi hỏi các ông, các nhà lãnh đạo trên thế giới, các ông có thấy vấn đề nào không? Hãy tự trả lời, linh hồn các ông, tâm các ông, hãy tự trả lời. Tôi không muốn trả lời giùm các ông, bởi vì các ông biết câu trả lời.

Bất cứ gì trên thế giới này cũng đều tạm bợ. Ngay cả đất đai cũng có thể bị phá hủy bởi động đất, sóng thần, sạt lở đất, bởi bất cứ thảm họa nào. Vậy tại sao, tại sao phải lo lắng về một mảnh đất và gây ra quá nhiều buồn phiền, đau đớn, và thống khổ. Bất kể vì lý do gì, các ông không thể giết con cái Thượng Đế và ăn mừng điều đó như chiến thắng.

Các ông khiến phụ nữ trở thành góa phụ. Khiến đàn ông trở thành tàn phế. Khiến trẻ em trở thành mồ côi. Khiến các bậc cha mẹ đeo tang những đứa con thân yêu của họ. Tại sao, tại sao, tại sao, tại sao vậy? Các nhà lãnh đạo của thế giới, xin hãy tự trả lời. Trả lời trước Thượng Đế! Nếu có gì xảy ra cho cuộc đời các ông, thì các ông biết tại sao. Nếu có điều gì xấu xảy ra cho cuộc đời các ông bởi vì các ông không trung thực, bởi vì các ông gây bất bình cho người khác, thì đừng trách Thượng Đế. Hãy tự trách mình. Tôi đang nói sự thật. Là như vậy đó. Tôi mong ước, cầu nguyện, hy vọng rằng Thiên Đàng tha cho các ông không bị bất kỳ hậu quả xấu nào.

Các ông giết con cái của Thượng Đế chỉ vì một mảnh đất không còn thuộc về các ông nữa. Vậy thì, làm sao các ông mong được hồi đáp với bất cứ phần thưởng tốt hay sự kiện tốt nào? Thiên Đàng đang theo dõi. Thiên Đàng biết mọi điều. Và không ai giết con cái của Thượng Đế theo cách đó, chỉ vì tài sản, chỉ vì họ mạnh mẽ, họ có quyền lực, nên họ áp bức công dân yếu đuối hơn của quốc gia khác hoặc quốc gia của chính họ. Điều này cũng giống như việc bắt nạt xảy ra bất kỳ nơi đâu trong phạm vi nhỏ nhất, hoặc phạm vi lớn hơn. Không một ai giết con cái của Thượng Đế kiểu này, mà sẽ thoát [tội]. Thiên Đàng đang theo dõi.

Tôi xin lỗi quý vị nhé. Tôi thấy sôi sục bên trong mỗi lần nghĩ về sự đau khổ của người khác và của động vật. Tôi không kiềm chế được. Vẫn còn quá nhiều cảm xúc con người bên trong tôi. Và quý vị tưởng tôi cứng cỏi. Tôi không cứng cỏi đến thế. Biết không? Tôi không cứng cỏi lắm đâu. Đôi khi tôi quá mềm lòng. Được rồi. Câu hỏi có được trả lời phần nào không? (Dạ có, Sư Phụ. Cảm ơn Sư Phụ.) Tôi nói tới đâu rồi? Tôi có thể tiếp tục nói về điều đó mãi mãi.

Nhưng điểm chính là, quý vị không giết người chỉ vì sở hữu vật chất nào đó. Bất kể lớn bao nhiêu, bất kể tốn kém bao nhiêu. Hiểu không? Không thể tốn bằng máu. (Dạ.) Là một người quân tử, là nhà lãnh đạo của bất kỳ quốc gia nào, các ông không bao giờ, không bao giờ nên gây chiến vì tài sản. Vì, tôi rất tiếc phải nói với các ông rằng điều đó giống như ăn cướp. Phải. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Nếu ông nội hoặc cha tôi đã tặng một phần tài sản hoặc nhà của tôi cho người khác rồi, và tôi, bản thân tôi, không thấy có vấn đề gì hết. Tôi không phải vô gia cư. Tôi có nhà khác, lớn hơn, thậm chí tốt hơn, tôi sẽ không đi dùng súng, gươm hoặc vũ lực để lấy lại căn nhà cũ, bởi vì nơi đó từng là nhà của cha tôi hoặc nhà của tổ tiên tôi. Quý vị hiểu không? (Dạ hiểu, thưa Sư Phụ.) Lý lẽ đó có đúng không? (Dạ đúng, thưa Sư Phụ.) Quý vị có làm vậy không? (Dạ không, thưa Sư Phụ.) Quý vị thậm chí còn không cần. Đúng không? (Dạ đúng.) Nếu quý vị đang cần, có thể là đang vô gia cư, thì quý vị sẽ đến và nói nhẹ nhàng: “Làm ơn, tôi cần căn nhà đó, được không?” (Dạ đúng.) Hoặc ít nhất phân nửa nhà đó, hoặc chúng ta chia nhau. Nhưng không dùng súng, gươm vũ lực và ném bom để giết những người vô tội, chỉ để lấy lại căn nhà đó. Cũng vậy với đất đai, bất kỳ nơi đâu, hiểu không? (Dạ hiểu, Sư Phụ.) Những gì đã cho đi rồi…

Tôi không bao giờ muốn nói về điều này, vì người ta sẽ chỉ trích tôi. Tôi không tham gia vào chính trị, mà chỉ quan tâm đến nhân loại, quan tâm đến nhân đạo, hiểu không? (Dạ hiểu, thưa Sư Phụ.) Đối xử tử tế giữa mọi người, giữa con người với nhau. Giữa con người với con người. Quý vị hiểu tôi nói gì chứ. (Dạ hiểu, thưa Sư Phụ.) Và tôi kính sợ Thượng Đế. Tôi thương con người. Tất cả những thứ này làm tâm tôi nặng trĩu, nhân tiện hôm nay tôi phải nói ra, không cần biết lý do. [Nhưng] phải nói ra một lần, nhé? (Dạ, thưa Sư Phụ.)

Nếu căn nhà đã được tổ tiên tôi tặng cho người nào đó vì bất kỳ lý do gì, dù gì đi nữa, nó đã được cho đi rồi, phải không? (Dạ, Sư Phụ.) Chuyện đã xong. (Dạ phải.) Và đã ổn định rồi. Tôi phải tôn trọng ý muốn của cha tôi hoặc ông cố tôi hoặc ông nội tôi, bất cứ ai đã tặng căn nhà đó, tài sản gia tộc của chúng tôi cho người đó. Tôi phải tôn trọng chữ ký của ông, ý muốn của ông. Hiểu tôi không? (Dạ hiểu, thưa Sư Phụ.)

Cho dù bất cứ điều gì xảy ra, nó đã thuộc về người đó rồi. (Dạ phải.) Và rồi, nếu con cái của họ, thế hệ sau này của họ thừa hưởng căn nhà đó, tôi có đi dùng súng, gươm tấn công họ, giết họ để lấy lại nhà đó không? (Dạ không.) Quý vị có nghĩ điều đó là công bằng và tốt lành không? (Dạ không.) Không, dĩ nhiên là không, ha? (Dạ.) Bất kỳ người quân tử nào, bất kỳ người nào biết bất cứ gì về tiêu chuẩn đạo đức sẽ không bao giờ làm vậy, đừng nói chi đến việc quý vị có là người sùng tín, tin tưởng Thượng Đế hay không. Quý vị không cần phải tin vào Thượng Đế, nhưng phải tin vào việc đối xử công bằng và hợp lý với nhau. Quý vị không nghĩ vậy sao? (Dạ có.) Và nếu quý vị tự nhận là một quốc gia văn minh, mà lại vui trong sự đau khổ, chết chóc, bất hạnh và đau đớn của con người, bao gồm nam phụ lão ấu, những công dân bất lực của quốc gia khác, chỉ để lấy đất đai bất kể vì lý do gì, thì đừng mong chờ lòng tôn trọng của con người và đừng kỳ vọng sự khoan hồng của Thiên Đàng. Nghiệp quả không luôn đến ngay lập tức, nhưng nó sẽ đến… trong đời này hoặc trong địa ngục. [Các ông] nên sợ quả báo của chính mình, bất kỳ ai trong các ông, mà gây đau khổ cho những người vô tội khác. Được rồi, câu hỏi kế trước khi tôi cứ nói mãi. Tôi chỉ là quá… Chờ một chút, một phút thôi nhé. Được rồi, câu hỏi kế đi.

(Dạ. Thưa Sư Phụ, một số đệ tử đến làm việc với Sư Phụ, nhưng rồi không ở lại hoặc không thể ở vì bất cứ lý do gì. Có phải đây là loại nghiệp gì đó ngăn cản họ không cho ở lâu hơn, và nếu vậy, làm sao mình có thể khắc phục hay tránh điều này?)

Chính họ phải quyết định điều đó. Hiểu chứ? (Dạ.) Quý vị có thể kiểm soát định mệnh của mình. Từ thời xưa, người ta đã nói vậy rồi. Và quý vị cũng biết qua nhiều truyện cổ Phật giáo mà tôi đã kể rồi. (Dạ.) Quý vị có thể kiểm soát chính mình. Quý vị chỉ cần nói: “Không được. Đây là điều ta muốn. Ta muốn giúp Sư Phụ cứu vô lượng chúng sinh. Ta không cần nghe theo ham muốn của mình”. (Dạ, Sư Phụ.) Tôi không cần phải nhận nghiệp còn sót lại này. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Vậy chính quý vị là người quyết định ở lại hoặc bỏ đi. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Bởi vì chúng ta là Thượng Đế, chúng ta có Thượng Đế bên trong. Có lẽ không phải Toàn Năng, hiểu không? Nhưng là Thượng Đế cao hơn, một phần của Thượng Đế. Một phần của Đấng Toàn Năng. Bởi vì đó là khởi thủy của vạn vật. Thượng Đế Toàn Năng là khởi đầu của mọi khởi đầu. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Vậy chúng ta có thể dùng lực lượng đó nếu mình muốn, (Dạ.) hoặc nếu chúng ta cứ muốn nghe theo ngã chấp của chính mình, cảm xúc của chính mình, ham muốn thấp kém của chính mình, thì đó là lựa chọn của chúng ta. Chúng ta có ý chí tự do. Hiểu tôi không? (Dạ hiểu, Sư Phụ.) Nếu có lý tưởng mạnh mẽ, quý vị sẽ không từ bỏ Sư Phụ, hay từ bỏ công việc cao thượng của mình như thế, vì bất cứ điều gì. (Dạ, thưa Sư Phụ.) (Dạ hiểu.) Được rồi. Như vậy có trả lời quý vị chưa? (Dạ rồi, Sư Phụ, cảm ơn Sư Phụ.) Không có chi.

(Lần trước Sư Phụ đề cập rằng động vật có hệ thống hoàng tộc, và có…) Ờ, phải, hoàng tộc. Phải. (có hoàng hậu, vua,) Phải. (hoàng tử và công chúa.) Phải. (Thưa Sư Phụ, họ được bổ nhiệm vào địa vị của họ như thế nào?)

Họ được bổ nhiệm bởi thiên nhiên. Hoặc bởi các thành viên của họ. (Dạ.) Có phải quý vị nói vậy không? Công dân của họ. Nếu một vị vua chết, họ sẽ chỉ định một người thông thái, một người từ bi, để dẫn dắt họ. Và rồi, theo đó, họ cũng sẽ… hoặc vua cũng sẽ bổ nhiệm cố vấn thông thái, hội đồng thông thái, viên chức thông thái, để giúp ông điều hành, dẫn dắt quốc gia của họ, giống loài của họ. Họ cũng giống như con người, y như vậy. Ngoại trừ họ có nhiều lực lượng hơn, nhiều thần thông hơn.

Họ có thể tự biến hóa đôi khi thành con người và đi giữa chúng ta một thời gian. (Ôi chao.) (Ôi chao.) Và đó là lý do đôi khi họ gặp rắc rối. (Ồ.) Quý vị nghe nhiều truyện cổ tích, truyện thần tiên. (Dạ, Sư Phụ.) Có phần sự thật trong đó. (Ồ.) Họ không có như lực lượng vĩnh viễn. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Chẳng hạn, họ không thể giữ được thân người mãi mãi và sống như con người. Nếu họ làm vậy, thì họ sẽ phải từ bỏ mọi lực lượng khác của họ và để sống như một con người. (Ồ.) Và họ biết đó là một điều đáng buồn. Nhưng đôi khi, họ… loài khác hoặc giống khác này, họ yêu con người nào đó và rồi họ làm vậy. (Ôi chao.) Thì họ làm người mãi mãi, hiểu không? (Chà.) Đừng hỏi tôi họ sẽ trở thành gì sau đó, còn tùy vào những gì họ làm trong cuộc đời, thì sau đó họ sẽ tiếp tục làm người hay không. Hoặc họ chỉ trở lại loài của chính họ, nhưng điều này không dễ. Một khi trở thành người, quý vị bị vướng trong đó, và rồi quý vị sẽ bị khuất phục, bị lệ thuộc vào loại hệ thống vật chất này, (Ồ.) như loài người, và rồi quý vị có nghiệp, rồi quý vị có… quả báo, rồi quý vị phải đầu thai, (Dạ, thưa Sư Phụ.) và rất khó nhớ quý vị là ai, sau đó. Quý vị phải xóa bỏ hết mọi [ký ức] để trở thành một con người. Hiểu không? Bây giờ, vì lực lượng của họ, hầu hết lực lượng, họ không thể luôn luôn giữ được thân người. Cho nên nếu họ bị bắt hoặc họ bị vướng mắc trong vấn đề nào đó, họ không thể thoát được. Họ sẽ trở lại hình dạng nguyên bản của chính họ, và họ chết hoặc bị giết. (Ồ.) Quý vị hiểu không? (Dạ hiểu, thưa Sư Phụ.) Nếu bỗng nhiên quý vị thấy một con hổ trong phòng khách của quý vị mà trước đó là một phụ nữ xinh đẹp, thế quý vị sẽ không sợ sao? Hoặc những người khác trong nhà của quý vị sẽ giết nó. (Dạ.) Quý vị hiểu không? (Dạ đúng.) Điều đó có trả lời quý vị chưa? (Dạ rồi, thưa Sư Phụ.) (Cảm ơn Sư Phụ.)

Xem thêm
Tập  6 / 12
Chia sẻ
Chia sẻ với
Nhúng
Bắt đầu tại
Tải Về
Điện Thoại
Điện Thoại
iPhone
Android
Xem trên trình duyệt di động
GO
GO
Prompt
OK
Ứng Dụng
Quét mã QR,
hoặc chọn hệ điều hành phù hợp để tải về
iPhone
Android