( Thưa điều gì sẽ xảy ra, nếu ông Biden trở thành Tổng thống? ) Điều gì sẽ xảy ra? À, rất khó để xác định rõ ràng. Nhưng Hoa Kỳ sẽ mất đi lòng tin của cộng đồng quốc tế. (Ôi chao.)
Quý vị hỏi tôi tại sao ông [Trump] lại có cá tính như vậy. (Dạ.) Tôi nói với quý vị về ảnh hưởng vật chất trước, nhé? (Dạ.) Có ba lý do tại sao ông có cá tính như thế, mà mọi người không thích. Bởi vì ông nói thẳng thừng. Ông không nói vớ vẩn. (Dạ.) Ông cũng làm những điều không giống như một chính trị gia thông thường. Hiểu chứ? (Dạ hiểu, thưa Sư Phụ.) Nhưng mặc dù nó có giúp quốc gia và thế giới.
Có ba lý do mà ông có cá tính như thế. Thứ nhất, là bối cảnh. Ông là người Hoa Kỳ. (Dạ.) Và quý vị biết phim Mỹ [tên] “Văn Hóa”, chứ hả? (Dạ biết, thưa Sư Phụ.) Bất cứ gì chiếu trên màn ảnh. Đủ loại văng tục chửi thề, đủ loại tiếng lóng, và với đủ loại đó, ông trưởng thành với [văn hóa] đó. (Thật vậy. Dạ.) Rồi ảnh hưởng của bạn bè, họ đều nói như thế, hoặc đa số họ nói như vậy, hoặc nhiều sinh viên nói kiểu như thế đó. Hoặc cả trẻ em cũng nói như thế. Mấy trẻ em, trẻ nhỏ, lúc nào cũng nói kiểu vậy rồi. Hiểu tôi nói không? (Dạ hiểu, thưa Sư Phụ.) Đặt biệt danh xúc phạm và phán xét đủ thứ. Rồi ông quen như thế. Đúng không? (Dạ đúng.) Nó tự động thôi. Hiểu ha?
Khi tôi còn ở Hoa Kỳ, đôi khi mấy chữ đó tự động tuôn ra mà chính tôi cũng ngạc nhiên. Bởi vì thậm chí tôi cũng không… cho tới nay, không bao giờ dám nói vậy bằng tiếng Âu Lạc (Việt Nam) hoặc tiếng Hoa. Hiểu tôi nói chứ? (Dạ hiểu, thưa Sư Phụ.) Khi tôi nói mấy chữ đó, nó mạnh quá. Nhưng khi còn ở Hoa Kỳ, tôi có thể nói gì đó không đến nỗi tệ, nhưng đủ tệ đối với tôi, trong tiếng Anh. Hiểu không? (Dạ hiểu.) “Kinh khủng”. Có thể nói bằng tiếng Anh, bởi vì quen dùng rồi. Nhưng tôi không thể nói thế bằng tiếng mẹ đẻ hoặc tiếng Hoa. Thấy không? (Dạ, Sư Phụ.) Tôi cũng có thể nói bằng tiếng Đức, hoặc ngay cả tiếng Pháp. “Tôi xin lỗi”. Đôi khi với chữ “M” bằng tiếng Pháp. (Ồ dạ.) (Dạ, dạ.) Nhưng không phải mỗi ngày hoặc thường xuyên. Chỉ một vài lần, tự động tuôn ra thôi. Chỉ nhảy ra [khỏi miệng], sao đó. Nó thấm sâu trong người mình, vì ngày nào cũng nghe, hoặc nghe thường xuyên, rồi ngày nào đó nó tự tuôn ra thôi.
Cho nên, đó là do bối cảnh. (Dạ, Sư Phụ.) Ảnh hưởng bởi tất cả phim ảnh, và tất cả văn hóa, tất cả xã hội Hoa Kỳ. (Dạ.) Cho nên, quý vị không thể trách một mình ông bởi vì ông không sinh ra trong môi trường chính trị. (Dạ, Sư Phụ.) Ông là một doanh nhân. (Dạ.) Và thế nào đó, họ chọn ông ra ứng cử tổng thống. Nên, ông phải làm thôi. Ông không được huấn luyện và trau chuốt như một chính trị gia bài bản. (Dạ, Sư Phụ.) Nếu quý vị tham gia một đảng nào từ khi còn trẻ và được huấn luyện làm chính trị gia, và có một nghị trình hoặc động cơ thúc đẩy về chính trị, (Dạ.) thì quý vị sẽ cố gắng học để trở thành như mọi người khác. Nói năng ngọt ngào, cố không xúc phạm ai hết. Luôn luôn, tỏ ra mềm mỏng, những thứ như thế. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Nhưng không có luật nào ở Hoa Kỳ nói rằng một Tổng thống, một chính trị gia, phải khác biệt hơn với những người khác. Nhiều người họ không khác. Quý vị có thể thấy họ nhận hối lộ, họ tham nhũng và họ… Hiểu ý tôi không? (Dạ hiểu, thưa Sư Phụ.) Cho nên, chỉ một vài từ mạnh mẽ thật sự không ý nghĩa gì mấy. Không phải là một trọng tội. Khi ông nói một vài từ mạnh mẽ, mà mọi người nói mỗi ngày, thì đó không phải là trọng tội, chỉ là cá tính thôi, (Dạ.) chỉ là thói quen thôi. Dù vậy, dĩ nhiên, nếu ông học làm nhà ngoại giao thì vẫn tốt hơn chứ. Nhưng luật Hoa Kỳ không quy định rằng một Tổng thống phải ăn nói như một nhà ngoại giao. Không có luật nào nói như thế, phải không? (Dạ đúng vậy.) (Dạ không có.) Và cũng không có luật nào cấm Tổng thống nói những ngôn từ như người ngoài kia nói. (Dạ không, thưa Sư Phụ.) Tôi không nghĩ có luật nào như thế. Anh luật sư nói cho tôi biết đi. Dạ không, không có luật nào. Không có, thưa Sư Phụ. Có hay không? (Dạ không.) Dĩ nhiên là không, người ta kỳ vọng như thế, hoặc có lẽ họ thích như thế. Dĩ nhiên, chúng ta đều thích người nói ngọt. Nhưng không có nghĩa nói ngọt ngào là căn bản của một người tốt. (Dạ, Sư Phụ.) Cho nên, người ta không thích ông bởi vì điều đó, có lẽ vậy. Có người nói như thế trong một tờ báo hoặc trong bản tin tôi đọc.
Nào, thứ nhì. Thứ nhì là sự nản lòng. (Ồ, dạ.) Trong địa vị của ông, quý vị có thể thấy ông đã nản lòng biết chừng nào. (Dạ, Sư Phụ.) Chắc hẳn ông phải nản lòng. (Dạ.) Bởi vì quý vị có thể thấy ngay cả Tối Cao Pháp Viện cũng không nghe lời Tổng thống. (Dạ.) Chưa nói tới ông cũng là một công dân có quyền tuyên bố những gì ông tin là đúng. (Dạ, Sư Phụ.) Và những gì ông tin là sai, nhất là, khi nó liên quan tới vận mệnh của cả một quốc gia, (Thật vậy, thưa Sư Phụ.) cũng như các vấn đề quốc tế. Nên ông có lẽ nói ra một vài lời (Dạ.) mà ông không nên nói, có lẽ vậy. Tôi chưa bao giờ nghe. Nhưng dù sao, giới truyền thông cũng đặt biệt danh xúc phạm ông nữa. Tôi có đọc. Trước đây, tôi từng rất, rất thích một trong các kênh thông tin truyền hình chính. (Dạ, Sư Phụ.) Tôi không thường xem, nhưng mỗi khi xem TV trước đây, thì tôi thường xem đài đó. (Dạ, Sư Phụ.) Thật sự là ký giả, ký giả chính rất được yêu thích, ký giả thâm niên mà đặt biệt danh xúc phạm Tổng thống vậy đó. (Ôi chao.) (Dạ.) Cái đó có liên hệ gì tới khả năng làm Tổng thống đâu? Và thậm chí ông là một Tổng thống. (Dạ.) Mình phải nên tôn trọng địa vị, danh hiệu của ông chứ, (Dạ.) vì ông đại diện cho hiến pháp, cho nền dân chủ của quốc gia quý vị, cho danh dự của quốc gia quý vị. (Dạ.) Quý vị gọi ông bằng những biệt danh đó thì cũng chứng tỏ đẳng cấp thấp hèn của chính… nhân cách của mình. (Dạ, Sư Phụ.) Tôi không đồng ý với điều đó. Cho nên trước khi họ chỉ trích nhân cách của Tổng thống, họ phải nên nhìn lại (Dạ, Sư Phụ.) vào nhân cách của chính họ. Do đó rất nản lòng cho một Tổng thống phải làm việc với đủ loại ngã chấp và những lời nói xấu và những kẻ chỉ trích như thế một cách vô nghĩa (Dạ.) Và làm ngơ mọi chuyện tốt mà ông đã làm. (Dạ.) Cho nên ông chắc hẳn cảm thấy vô cùng chán nản. Thậm chí ông không nghĩ tới việc ra tranh cử lần thứ nhì nữa. (Ồ.) Ông nói ông không nhớ tại sao phải ra tranh cử lần thứ nhì, có nghĩa là ông không muốn. Hiểu tôi nói không? (Dạ hiểu.) Nhưng rồi dĩ nhiên, đảng ông thúc đẩy ông, và người khác, những người theo ông, ủng hộ ông, và người tốt, nên ông nghĩ về những điều, mà ông phải làm cho quốc gia, cho thế giới, nên ông tiếp tục ra tranh cử Tổng thống lần thứ nhì. (Dạ, Sư Phụ.)
Nhưng rồi nó trở nên như thế này với máy móc đó. Biết không, quá dễ dàng để gian lận bằng máy móc. (Dạ, Sư Phụ.) Với máy vi tính mà họ đã làm được đủ mọi thứ rồi, đừng nói chi tới loại máy móc khác, vốn là vật xa lạ đối với mọi người. (Dạ, Sư Phụ.) Và loại máy đó, tôi nghe nói đã… Trên bản tin, nói rằng máy đó được thiết kế để có thể giở trò và gian lận. (Ôi chao.) Được cố tình thiết kế như vậy, cũng có một số tiếng xấu ở nơi khác tại các quốc gia khác để có thể… (Đột nhập.) Hả? (Đột nhập vào máy đó và…) Phải, phải, [cho phép] đột nhập vào máy và thay đổi hoặc làm bất cứ gì mà mình muốn. (Dạ, Sư Phụ.) Quý vị chỉ cần biết một chút kỹ thuật. Tôi không biết kỹ thuật nào hết… Máy tính của tôi mà tôi còn không lo liệu được, quý vị biết cả rồi. Nhưng nhiều người có kỹ thuật cao. (Dạ, Sư Phụ.) Kỹ thuật cao đẳng. Chúng ta đã có thể lên Mặt Trăng, và đã lên Hỏa Tinh hoặc Kim Tinh kế tiếp. Hiểu tôi nói không? (Dạ hiểu. Dạ, Sư Phụ.) Chúng ta có thể thấy xa hàng trăm triệu năm ánh sáng; các tinh cầu khác, các thiên hà khác rồi. (Dạ.) Nên gian lận trong cái máy có lẽ là một chuyện dễ như chơi, đối với một số người kỹ thuật cao đẳng, phải không? (Dạ đúng vậy.) Nếu họ đã có ý định làm điều đó rồi, thì họ làm được thôi. (Dạ.) Rồi họ cũng có thể đếm thêm phiếu, có thể đếm ít phiếu đi… không ai ở đó thật sự kiểm tra mình. Phải không? (Dạ phải.) Cho dù có kiểm tra, họ cũng không tới xem quý vị viết gì và làm gì bên cạnh, phải không? Họ ngồi như là cách 6 mét hay khoảng đó, và đôi khi thậm chí cho phép ngồi gần để quan sát cuộc bầu cử. Về việc đếm phiếu hoặc hệ thống bầu cử. (Dạ.) Đó là theo như báo chí nói, ờ, tất cả tin xấu. Nhưng có phần nào sự thật trong đó.
Và điều khác, quan trọng hơn, đó là giao ước của ông trước khi xuống trần. Có nhớ tôi đã nói với quý vị tôi cũng phải ký giao ước (Dạ nhớ, thưa Sư Phụ.) trước khi xuống trần là những điều như vầy, như vầy tôi không thể làm không. (Dạ nhớ.) Tôi không thể dùng thần thông và dĩ nhiên không thể dùng lực lượng nào để chữa lành con người, chẳng hạn như thế. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Bởi vì như thế mọi người sẽ theo tôi hết. (Dạ.) Ngoài hiện tượng tự nhiên mà toát ra từ người tôi, phát ra từ người tôi, hoặc tỏa ra từ người tôi, tôi không thể cố tình cho thấy bất cứ lực lượng hay thần thông nào hay bất cứ gì như thế để chiêu dụ con người. (Dạ.) Quý vị biết tất cả rồi. (Dạ.) Cũng giống vậy. Ông [Trump] có mệnh làm điều vĩ đại cho quốc gia của ông và cho thế giới. Nên ông phải ký giao ước. (Dạ, Sư Phụ.) Ông không thể có bề ngoài trông quá hoàn hảo. Hiểu ý tôi không? (Ồ.) Và như là nói năng khéo léo như một nhà ngoại giao. (Dạ, Sư Phụ.) Những thứ như thế. Đó có lẽ là một trong những cái giá mà ông phải trả. Biết không? (Dạ.) (Dạ hiểu.) Để thành viên gia đình ông, một hoặc hai người, chống lại ông. Đồng thời, sự nản lòng khi làm việc với quá nhiều người không hòa hợp, hoặc cũng không đủ khả năng, hoặc không cùng lý tưởng. (Dạ, Sư Phụ.) Như là, ông hoàn toàn vì hòa bình. Nhưng Bộ trưởng Quốc phòng của ông lại muốn đánh bom mọi người, đó là những gì ông nói. (Dạ đúng, thưa Sư Phụ.) Bộ trưởng chỉ muốn đánh bom mọi người, chẳng hạn như thế đó. Rất bực, đúng không? (Dạ đúng, thưa Sư Phụ.)
Nên ngay cả COVID-19, trực giác cho ông biết rằng mọi người phải đeo khẩu trang, nhưng rồi viên chức cao nhất, địa vị cao nhất của cố vấn y tế trong nước, Bác sĩ Fauci bảo ông: “Ồ, không cần đeo khẩu trang”. Hiểu tôi nói không? (Dạ hiểu, thưa Sư Phụ.) Rồi Bác sĩ Fauci được ca ngợi ngất trời và thậm chí họ làm một ngày ở Washington DC cho ông ấy, gọi là Ngày Bác Sĩ Fauci, một ngày. (Chao ơi.) Ngày đầu tiên của gì đó, tôi không quan tâm mấy về điều này, nên không nhớ rõ. Quý vị có thể kiểm xem. (Dạ vâng, thưa Sư Phụ.) Đồng thời nói, chúng ta phải nên lo nhiều hơn về bệnh cúm, cúm bình thường mà mình vẫn có, cúm thông thường mình có trước đây? (Dạ, Sư Phụ.) Ông nói như thế đó!
( Dr. Fauci: Vậy, ngay bây giờ, đừng lo về điều đó, mà hãy quan tâm nhiều hơn về nạn cúm mà sắp lên đỉnh điểm đợt hai trong mùa, thay vì lo về dịch vi-rút corona… )
Theo như các báo chí, họ trích dẫn lời ông nói rằng chúng ta phải nên lo lắng về bệnh cúm hơn là những con bọ nhỏ này. (Dạ.) Phải, quý vị thấy đó? (Dạ, Sư Phụ.) Phải!
( Interviewer: Tôi thấy tất cả tường trình này về dịch vi-rút corona, tôi có nên đeo khẩu trang không? Dr Fauci: Ồ, tuyệt đối không cần. Ý tôi nói rằng không có lý do nào ngay bây giờ cho bất cứ ai sống ở Hoa Kỳ phải đeo khẩu trang, đối với dịch vi-rút corona. )
Đó nghĩa là, ông ngăn cản ngài Tổng thống. Tổng thống đã ra lệnh đặt rất nhiều, rất nhiều khẩu trang để phát cho mọi người! Thế mà ông Fauci lại nói như thế! (Dạ.) Và đồng thời lừa dối ngài Tổng thống, làm ông bị nhiễm bệnh! Ông và gia đình nhiễm bệnh bởi vì họ tin Bác sĩ Fauci nói là không có gì hết. (Ồ.) Bác sĩ Fauci nói COVID-19 là không đáng gì hết, chỉ là mấy con bọ thôi, bệnh cúm còn đáng lo ngại hơn. Hiểu tôi nói không? (Dạ hiểu, thưa Sư Phụ.) Nhưng cúm, người ta đã quen rồi, và không có gì nhiều vậy nên nếu ông bảo Tổng thống đại dịch này không tệ như cúm, thì dĩ nhiên, ông [Trump] không đeo khẩu trang. Ông [Trump] không muốn làm gì thêm nữa. (Dạ, Sư Phụ.) Tới sau này, ông [Trump] mới thấy rằng [bệnh này] tệ, tệ, tệ quá! Rồi bản thân ông phải ra sức nỗ lực để ký rất nhiều tiền cho một công ty nghiên cứu vắc-xin. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Mọi người bảo ông, mọi người nói rằng cần tới năm, sáu, bảy năm hoặc hơn. Phải không? (Dạ đúng, Sư Phụ.) Thế mà ông làm trong năm, sáu, bảy tháng! (Dạ.) Không ai ca ngợi ông gì mấy! Có thấy ca ngợi gì không? Có không? Không. (Dạ không, không). Thấy báo chí có in hàng chữ nào: “Ồ! Hoan hô Ngài Tổng thống!” Không có gì hết! Phải không? (Dạ đúng, Sư Phụ.) Ồ không! Có lẽ một hoặc hai. Chỉ nói: “Ồ, rất tốt”. Chỉ nói: “Ồ, người tốt”, như thế đó. (Dạ.) Ôi chao ơi. Tôi cũng nản lòng, dù không phải là ngài Tổng thống. Cảm thấy chán chường rằng con người là như thế đó!
Và một người tốt như Tổng thống Trump, thế mà người ta tìm cách loại ông qua một bên. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Còn người nào đó dính líu với tham nhũng và gian lận, thì người ta lại muốn quý vị bầu cho người đó. Hiểu tôi nói không? (Dạ hiểu, thưa Sư Phụ.) Có dính líu với rửa tiền, hoặc bất cứ gì. Nhưng dĩ nhiên, không phải như chính ông ta làm việc đó, ý nói phó tổng thống [Biden]. (Dạ, Sư Phụ.) (Dạ.) Có lẽ không, bởi vì có lẽ họ chưa tìm được gì hết, nhưng tên ông [Biden] đã ở khắp nơi rồi. (Dạ, Sư Phụ.) Trong kinh doanh, trong văn phòng kinh doanh, trong hội họp kinh doanh, và đủ thứ cả, và bởi vì ông đã từng là Phó Tổng thống, do đó con trai ông có kinh doanh lợi lộc như thế mà không làm gì hết. (Ôi chao.) Lấy được hàng triệu đô. Hiểu chứ? (Dạ, Sư Phụ.) (Dạ.)
Và thời xưa, tôi không biết hiện nay Hoa Kỳ có luật như thế không, nhưng thời xưa… bởi vì lúc này, từ vài năm nay, người Trung Quốc trở thành gọi là thù địch của Hoa Kỳ. Hiểu tôi nói không? (Dạ hiểu, thưa Sư Phụ.) Nước tranh đua, thù địch, và là mối đe dọa cho Hoa Kỳ. Đó là những gì họ nói ngày nay. Tôi đọc thấy trong nhiều báo chí. Nên nếu quý vị thông đồng, bắt tay với kẻ thù, thì họ sẽ kết tội quý vị là phản quốc. (Dạ.) Không chỉ rửa tiền thôi đâu. (Dạ, Sư Phụ.) Cho dù quý vị chỉ là nghi phạm. Thành ra đảng Pháp đã không bầu cho ông Sarkozy. Bởi vì nếu bầu cho một nghi phạm, có nghĩa là quý vị cũng khích lệ hoặc là đồng lõa. Nhưng ở Hoa Kỳ, quá tự do, hay gì đó? (Dạ.) Họ quá xem thường sự tự do, coi như chuyện đương nhiên. Họ không biết nhiều quốc gia khác. Bất cứ gì người dân làm như thế, hoặc cách họ nói chuyện với Tổng thống của họ như thế, họ có thể bị bỏ tù rồi. Tù lâu năm. (Dạ, dạ.) Mặc dù họ không làm công khai, nhưng họ sẽ tìm cái cớ nào khác để bỏ tù quý vị, vì nói xấu Tổng thống. Hiểu tôi nói chứ? (Dạ hiểu, thưa Sư Phụ.) Người Hoa Kỳ quá được nuông chiều. Quá được cưng hư! Hy vọng họ tiếp tục giữ được nền tự do của họ, vì nếu quý vị xem thường bất cứ gì, thì cái đó sẽ bị lấy đi khỏi quý vị. (À, dạ. Đúng vậy ạ.) Đó là quy luật của Vũ trụ. Những gì quý vị không cần, sẽ bị lấy đi, những gì không biết trân quý, sẽ bị mất đi. Sớm hay muộn thôi. Đại khái như thế. Nên hy vọng quý vị hài lòng, cảm ơn quý vị tin tôi. ( Xin cảm ơn Sư Phụ về câu trả lời của Ngài. )
Quý vị đồng ý với những gì tôi nói không? ( Dạ đồng ý, thưa Sư Phụ. ) Anh luật sư thấy thế nào? ( Dạ, con đồng ý. Đồng ý, thưa Sư Phụ. ) Anh nghĩ tôi có nói gì sai theo luật pháp Hoa Kỳ không? Theo luật pháp Hoa Kỳ không? ( Dạ không, thưa Sư Phụ. ) Tôi nghĩ là như thế, phải không? ( Dạ đúng, thưa Sư Phụ. ) Và có ai bầu cho hoặc về phe với nghi phạm, thì bình thường, luật pháp sẽ điều tra họ trong nhiều trường hợp, ở Hoa Kỳ cũng vậy, phải không? (Dạ đúng, thưa Sư Phụ.) Bởi vì quý vị bị nghi ngờ là đồng phạm. Phải không? (Dạ.) Họ cùng với người bị nghi ngờ. Nghi phạm thì chưa có tội, (Dạ.) cho tới khi được chứng minh, thì vẫn là nghi phạm. Đúng không? (Dạ đúng, thưa Sư Phụ.) Thành ra ông Sarkozy không thể được bầu làm Tổng thống lần nữa. Bởi vì người ta không muốn bầu cho một nghi phạm. (Dạ.) Hiểu tôi nói không? Tới khi ông ta trắng án. (Dạ, Sư Phụ.) Có lẽ, không bao giờ được trắng án. Tùy vào tình huống và tội đã vi phạm là gì, hoặc chuyện đó như thế nào. Nhưng ở Hoa Kỳ, tôi không biết có được phép không. Nên, quý vị hỏi tôi. Tôi cũng thật sự không biết trả lời sao cho đúng. Ý nói 100%. (Dạ.) Tôi chỉ có thể cười thôi. Đồng thời cũng cảm thấy rất buồn. Hiểu không? (Dạ hiểu, thưa Sư Phụ.) Bởi vì mọi người nể trọng Hoa Kỳ như một tấm gương tốt của nền dân chủ. (Dạ, Sư Phụ.) Của công lý. Của sự bảo vệ. Nhưng giờ họ như thế đó! Họ không bảo vệ vị Tổng thống tốt, xuất sắc và chính trực. Vị Tổng thống của chính họ. Là người đã chứng minh thật sự xứng đáng với địa vị của mình, gấp bội phần hơn. (Dạ, thưa Sư Phụ.)
( Thưa điều gì sẽ xảy ra, nếu ông Biden trở thành Tổng thống? ) Điều gì sẽ xảy ra? À, rất khó để xác định rõ ràng. Nhưng Hoa Kỳ sẽ mất đi lòng tin của cộng đồng quốc tế. (Ôi chao.) Bởi vì [họ] bác bỏ công lý như thế và không tôn trọng vị lãnh đạo đứng đầu quốc gia, (Dạ, Sư Phụ.) và có những loại hành động cố tình chống lại ông như thế, (Dạ.) bằng nhiều cách. Và người dân cũng sẽ không tin giới truyền thông nữa, truyền thông dòng chính. Đó là điều tôi lo ngại. (Dạ, Sư Phụ.) Hy vọng là không xảy ra. Nhưng quá rõ ràng. Quá hiển nhiên rồi. Nếu hệ thống công lý không hoạt động, thì người dân sẽ mất lòng tin. (Dạ, Sư Phụ.) Nếu giới truyền thông không tường trình sự thật, mà chỉ báo cáo tin giả, và thiên vị, thì người dân không tin truyền thông nữa. (Dạ hiểu, thưa Sư Phụ.) Rất đơn giản như thế thôi. (Dạ hiểu ạ.) Cho nên nếu người dân Hoa Kỳ cũng không tin hệ thống công lý, thì làm sao cộng đồng quốc tế tin Hoa Kỳ cho được. Hiểu tôi nói không? (Dạ hiểu, thưa Sư Phụ.) Đó là điều tôi lo ngại.
Phải, hy vọng mọi chuyện sẽ tốt đẹp. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Được rồi. Chúng ta cầu nguyện cho vị Tổng thống tốt. (Dạ chúng con cầu, thưa Sư Phụ.) Tôi cũng vẫn cầu. Mỗi khi. Mỗi khi tôi có thể. Tôi có thể nói với quý vị thế thôi. Nhé? (Cảm ơn Sư Phụ thật nhiều ạ.) (Xin cảm ơn Sư Phụ.) Không có chi. Cầu xin Thượng Đế gia trì Hoa Kỳ. Cầu mong Thượng Đế kéo họ ra khỏi mớ hỗn loạn. Cầu mong người công chính sẽ thắng để quốc gia quý vị sẽ tiếp tục thắng thế, vượt trội là một quốc gia dân chủ, tốt đẹp, công bằng, cho toàn thế giới noi gương. (Dạ, Sư Phụ. Cảm ơn Ngài.) (Amen.)