Tìm Kiếm
Âu Lạc
  • English
  • 正體中文
  • 简体中文
  • Deutsch
  • Español
  • Français
  • Magyar
  • 日本語
  • 한국어
  • Монгол хэл
  • Âu Lạc
  • български
  • Bahasa Melayu
  • فارسی
  • Português
  • Română
  • Bahasa Indonesia
  • ไทย
  • العربية
  • Čeština
  • ਪੰਜਾਬੀ
  • Русский
  • తెలుగు లిపి
  • हिन्दी
  • Polski
  • Italiano
  • Wikang Tagalog
  • Українська Мова
  • Khác
  • English
  • 正體中文
  • 简体中文
  • Deutsch
  • Español
  • Français
  • Magyar
  • 日本語
  • 한국어
  • Монгол хэл
  • Âu Lạc
  • български
  • Bahasa Melayu
  • فارسی
  • Português
  • Română
  • Bahasa Indonesia
  • ไทย
  • العربية
  • Čeština
  • ਪੰਜਾਬੀ
  • Русский
  • తెలుగు లిపి
  • हिन्दी
  • Polski
  • Italiano
  • Wikang Tagalog
  • Українська Мова
  • Khác
Tiêu Đề
Bản Ghi
Tiếp Theo
 

Minh Sư Là Địa Vị Cô Đơn Nhất, Phần 3/11

Chi Tiết
Tải Về Docx
Đọc thêm

(Dạ hết rồi, thưa Sư Phụ.) Hết rồi? (Dạ hết rồi.) Người gì mà ăn dữ vậy? Mới có một tiếng, mà đã hết rồi. Tôi tưởng sẽ đến vui cùng quý vị, nhưng quý vị đã đi hết rồi. Trời ơi. (Kính chào Sư Phụ.) Tôi tưởng quý vị đang nấu món gì đó cho tôi, nhưng không phải. Quý vị ăn hết nhanh quá. Không sao. Được rồi. Đừng nhìn. Đừng nhìn. Nhắm mắt lại. Tôi có một bất ngờ dành cho quý vị. Nhắm mắt lại. Xong rồi. Được rồi. Bây giờ mở mắt được rồi. Bây giờ nhìn tôi nè, tôi rất xinh đẹp. (Dạ.) Ngạc nhiên ha! Ngạc nhiên. Quý vị ăn có ngon không? (Dạ ngon.) Quý vị tự nấu mình hả? (Dạ.)

Ngày mai có ai về không? (Dạ có.) Ngày mai ai về thì đến đây. Làm ơn chừa một lối đi. Hãy chừa một lối đi. Những người ngày mai về, đến ngồi trên bục này. Chỉ quý vị nào ngày mai về thôi. Quý vị đến đây, tới đây. Phải, phải. Có lẽ còn lại gì đó nếu quý vị muốn. Chia nhau cái này. Cùng nhau ăn. Cái gì mà giống như vầy, thì quý vị ăn với nhau, nhé? Chứ nhiều người quá, [không đủ]. Được không? Mọi người chia nhau. Đây là lần cuối cùng. Lùi về phía sau một chút. Lùi lại. Rồi, quý vị có thích không? (Dạ có.) Chia sẻ. Chia sẻ với nhau thức ăn (thuần chay), một ít. Vậy ha? Không nhiều lắm. Mỗi người một miếng.

Quý vị có điều gì muốn nói với tôi trước khi về không? Anh muốn nói với tôi điều gì? Thức ăn (thuần chay) có ngon không? Thật ra thì đồ ăn cũng giống như nơi quý vị ở, trong đất nước quý vị. Chỉ là ở đây nó được nấu bằng tình thương. Và ở đây, quý vị không chịu áp lực của xã hội; quý vị đến đây, chỉ nằm và ăn. Nên, bổn phận của quý vị ở đây rất nhẹ nhàng. Cho nên quý vị cảm thấy vui.

Quý vị có thông dịch, phải không? Vẫn còn? Ồ, vậy hả? Ồ, thật sao? Tôi không biết có nơi nào được tổ chức tốt hơn đạo tràng này. Quý vị mang “Thiên nhĩ” của mình đi khắp nơi, cho nên quý vị luôn luôn có đủ thông dịch. Tôi rất hài lòng. Tôi rất hài lòng với hệ thống ở đây. Phải không? Quý vị có hài lòng không? (Dạ có.)

Được rồi. Ngày mai cũng về hả, Má? Không… Tôi tưởng bà ấy không về. Ồ. Được rồi. Tôi nghĩ khoảng vài tuần trước. Phải không? Vì vậy, mọi người tập trung ở Miaoli (Miêu Lật) để đến đây. Nên, tôi chúc quý vị thượng lộ bình an và cảm ơn quý vị. Tất cả đều là người Đại Hàn? (Dạ.) Ồ. Chỉ người Đại Hàn? Ồ, sản xuất tại California hả? “Batman Forever (Người dơi Mãi mãi)” hoặc đại khái vậy. Cô, California? (Dạ.) Cô nhìn giống người Mỹ. Và người Đại Hàn, người Mỹ, người Mỹ. Mấy vị sư còn ở đây không? Ờ. Mới đến hôm nay hả? Quý vị đến hôm nay hả? (Dạ vâng.) Hôm nay. Tại tôi chưa gặp quý vị trước đây. Còn vị sư già, vị sư già? Không có ở đây à? Họ không có tai nghe? Ồ, đúng. Cắm vào! Đúng rồi. Biểu họ cắm vào. Tại vì có thông dịch. Ừ. Quý vị thấy mọi người đều có “tai” như thế nào.

Rồi, quý vị có câu hỏi nào trước khi về không? Không có? (Dạ không.) Và quý vị có vui không? (Dạ vui!) (Dạ rất vui.) Rất vui. (Dạ vui.) Chà, nếu không vui thì quý vị biết phải làm gì. Quý vị biết phải làm gì không? (Dạ biết.) Biết hả? Làm gì? (Dạ thiền.) (Đi cộng tu.) Thiền nhiều hơn? Nếu quý vị không thiền được thì sao? Một số người nói với tôi rằng họ không thiền được. Vậy kế tiếp là gì? Cho nên, tôi phải thiền giùm họ. Phải không? Và nếu quý vị không vui, thì tôi sẽ vui giùm quý vị.

Nếu quý vị không làm gì được, thì quý vị nói: “Sư Phụ sẽ làm”. Phải không? Nên, nếu không vui, thì quý vị biết phải làm gì. Quý vị nói: “Sư Phụ, xin Ngài vui giùm con”. Phải không? Được rồi. Vậy thì tôi sẽ làm như vậy. Ngày nào tôi cũng vui giùm quý vị. Và nếu quý vị không thiền được: “Thưa Sư Phụ, xin hãy thiền giùm con”. Phải. Rồi tôi sẽ thiền. Tôi sẽ thiền mỗi ngày giùm quý vị. Việc gì quý vị không làm được, tôi sẽ làm giùm quý vị. Nhưng rồi tôi nhận được tất cả lợi ích. Hiểu không? Cho nên, quý vị ráng mà tự thiền, chỉ có vậy thôi. Được không?

Tôi chỉ làm cho mình đẹp hơn để quý vị có thể dễ nhớ đến tôi hơn. (Ồ!) Chúng ta ai cũng thích cái đẹp. Phải không? Vẻ đẹp. (Dạ.) Có lẽ vẻ đẹp bên trong tốt hơn, nhưng vẻ đẹp bên ngoài cũng được, cho thuở ban đầu. Và hầu hết quý vị là người mới bắt đầu. Cần rất nhiều màu hồng và màu vàng đẹp đẽ.

Nếu không có câu hỏi nào thì quý vị có thể… ngày mai quý vị về lúc mấy giờ? (Dạ sáu giờ ba mươi.) Sáng? (Dạ khởi hành lúc 6:30, nhưng...) Sáng hả? (Dạ chiều.) Ồ, buổi chiều. [Vẫn còn] nhiều thời gian. Còn anh? (Dạ buổi chiều.) Buổi chiều. (Buổi sáng.) Buổi sáng. Ồ, tốt là tôi gặp quý vị. Thấy chưa, thấy chưa? Tại vì nhiều khi ở đây mấy người báo cáo cho tôi những chuyện rất buồn cười; như buổi sáng, tôi thức dậy, mắt huệ chưa mở. Tôi đến văn phòng của tôi, và nhìn xem. “Thưa Sư Phụ”, có một tờ giấy đánh máy, rất quan trọng, rất chính thức và rất… trông rất quan trọng. Có vẻ như là một vấn đề cấp bách rất quan trọng, đại loại vậy, ở đằng kia, với bìa thư và mọi thứ. “KÍNH THƯA SƯ PHỤ YÊU DẤU NHẤT”. Viết hoa. Và ở dưới đó: “Chúng con rất muốn báo cáo với Ngài như sau: 30 người sẽ về lúc sáu giờ sáng nay”. Hiểu ý tôi không? (Dạ hiểu.)

Tôi không biết tờ báo cáo để ở đó khi nào, nhưng khi tôi đến thì đã khoảng bảy, tám giờ sáng rồi. Cho nên, dù tôi có đĩa bay đi chăng nữa, cũng không thể đến kịp. Vì vậy, tôi luôn la họ vì những điều nhỏ nhặt như vậy. Tôi nói: “Tôi đã dặn anh hàng trăm lần rồi, anh phải báo cáo trước đó cho tôi, không phải báo sau, cũng không phải báo trong [lúc đó]”. Chắc họ nghĩ tôi đi đến văn phòng khoảng bốn giờ sáng. Tôi có thể làm vậy nếu tôi nghĩ có việc [quan trọng] ở đó. Lúc nào cũng có chuyện như vậy đó. Và khi tôi đọc tờ báo cáo, mọi người đã ở trên trời rồi. Nên, cho dù tôi có thể bắt kịp họ, tôi cũng không làm gì được. Cho nên, mỗi ngày, có lẽ buổi chiều, tôi hỏi quý vị ngày mai ai sẽ về. Như vậy là tốt nhất. Đúng không? (Dạ đúng.) Rồi quý vị có thể nhìn vào mắt tôi nhiều hơn. Và rồi khi về nhà, quý vị nói: “À, tôi đã gặp Sư Phụ”.

Có ai mới gặp tôi lần đầu tiên không? Một, hai, ba, bốn. Lần đầu hả? Lần đầu? Không phải lần hai, không... lần đầu. Một, hai, ba, bốn? Không, tôi không có hỏi mấy người đằng sau đó. Quý vị còn nhiều thời gian. Và quý vị sẽ ở lại bao lâu, mấy người gặp lần đầu? Quý vị đã ở đây bao lâu rồi? Không, không, chờ thông dịch đã, không sao. (Dạ.) (Dạ ngày mai. Sáng mai.) Tôi biết. Quý vị đã ở đây bao lâu rồi? (Dạ hôm nay mới đến.) Hôm nay mới đến? (Dạ phải.) Mà ngày mai đã về rồi sao? Xin chào rồi tạm biệt? Chao ôi, thật dễ thương. Gây rắc rối cho tôi. Ồ, bởi vậy mà họ không thể luôn báo cáo. Tại vì nhanh quá. Vừa đến, rước từ sân bay về rồi lại phải tiễn họ đi liền. Thật sao? Chỉ một ngày thôi? Quý vị có chắc là quý vị hiểu tôi hỏi quý vị gì không? (Dạ không.)

Thật sao? Ở lại đây một ngày. Tại sao vậy? Quý vị không thích món barbecue (thuần chay) hả? Ngon lắm, lắm đó. Tại sao? Có chuyện gì hả? Quý vị bận? Không có thời gian? (Dạ nghề nghiệp. Nghề nghiệp.) Nghề nghiệp. Vậy hả? Chà. (Tâm Ấn, thọ Tâm Ấn. Hôm nay, lễ Tâm Ấn hôm nay.) (Chỉ đến để thọ Tâm Ấn.) À, quý vị đến để thọ Tâm Ấn, một ngày, rồi về nhà. Quý vị đến để thọ Tâm Ấn thôi hả? Ồ. (Và… con muốn… Con thương Ngài. Và con muốn gặp Ngài.) Quý vị muốn gặp tôi? Mà đến rồi đi như vậy. Tôi hỏi quý vị trả lời, không phải để khóc. Có còn hơn không. Gặp quý vị một lần còn hơn là không. Và không được phép khóc ở đây. Như vậy là bất hợp pháp. Nếu muốn khóc, quý vị phải nộp đơn xin phép. [Xin phép] hai tuần trước. Nhưng trường hợp của quý vị thì không được tại vì quý vị không có thời gian. Vậy, chớ có khóc ở đây nha. Dù sao, gặp quý vị rất vui. Nhưng tất cả họ, cũng một ngày? Mấy chàng trai. Khi tôi nhìn thấy mắt quý vị đỏ, nó không đẹp chút nào.

Quý vị chỉ ở đây một ngày thôi hả? Chỉ mình cô ấy? Mấy người khác cũng vậy? (Dạ chồng.) Chồng. (Dạ.) Ồ, một ngày. Rất bận, phải không? Bận hả? Con cái hả? (Dạ.) Ờ. Tôi hiểu. Rất khó cho một số người đến đây và ở lại lâu. Nhiều khi họ có kinh doanh riêng. Và họ không có nhân viên. Cho nên, họ phải làm việc cho chính mình, và làm việc rất cực để sinh tồn và thành công ở thế giới này. Tôi chúc quý vị thượng lộ bình an. Và khi nào có thời gian thì quý vị trở lại nữa. (Dạ cảm ơn Sư Phụ.) Tôi sẽ nhớ quý vị.

Tải ảnh xuống   

Xem thêm
Tất cả các phần  (3/11)
1
2024-06-26
4424 Lượt Xem
2
2024-06-27
3610 Lượt Xem
3
2024-07-06
2854 Lượt Xem
4
2024-07-07
2723 Lượt Xem
5
2024-07-08
2514 Lượt Xem
6
2024-07-09
2306 Lượt Xem
7
2024-07-10
2358 Lượt Xem
8
2024-07-11
2333 Lượt Xem
9
2024-07-12
2101 Lượt Xem
10
2024-07-13
2103 Lượt Xem
11
2024-07-14
2499 Lượt Xem
Chia sẻ
Chia sẻ với
Nhúng
Bắt đầu tại
Tải Về
Điện Thoại
Điện Thoại
iPhone
Android
Xem trên trình duyệt di động
GO
GO
Prompt
OK
Ứng Dụng
Quét mã QR,
hoặc chọn hệ điều hành phù hợp để tải về
iPhone
Android