Tìm Kiếm
Âu Lạc
  • English
  • 正體中文
  • 简体中文
  • Deutsch
  • Español
  • Français
  • Magyar
  • 日本語
  • 한국어
  • Монгол хэл
  • Âu Lạc
  • български
  • Bahasa Melayu
  • فارسی
  • Português
  • Română
  • Bahasa Indonesia
  • ไทย
  • العربية
  • Čeština
  • ਪੰਜਾਬੀ
  • Русский
  • తెలుగు లిపి
  • हिन्दी
  • Polski
  • Italiano
  • Wikang Tagalog
  • Українська Мова
  • Khác
  • English
  • 正體中文
  • 简体中文
  • Deutsch
  • Español
  • Français
  • Magyar
  • 日本語
  • 한국어
  • Монгол хэл
  • Âu Lạc
  • български
  • Bahasa Melayu
  • فارسی
  • Português
  • Română
  • Bahasa Indonesia
  • ไทย
  • العربية
  • Čeština
  • ਪੰਜਾਬੀ
  • Русский
  • తెలుగు లిపి
  • हिन्दी
  • Polski
  • Italiano
  • Wikang Tagalog
  • Українська Мова
  • Khác
Tiêu Đề
Bản Ghi
Tiếp Theo
 

Minh Sư Là Địa Vị Cô Đơn Nhất, Phần 9/11

Chi Tiết
Tải Về Docx
Đọc thêm

(Thưa Sư Phụ, Ngài có nhận được gợi ý nào về Tâm Ấn – như những điều mà chúng con thấy mà có thể thay đổi hoặc điều chỉnh một chút? Có… Đôi khi con nghe thấy…) Không phải trong lúc Tâm Ấn. (Ồ, không, không, không. Sau Tâm Ấn ạ.) Cô viết ra và đưa tôi coi. Rất nhiều người Mỹ chỉ hợp với Hare Krishna, hoặc… ca hát khắp nơi hoặc khoác lên mình áo choàng màu nghệ đại khái vậy, quanh quẩn trên phố. Họ thích như vậy. Được, tại sao không? Bất cứ điều gì khiến họ vui, đều là theo Thiên Ý. Trẻ em, nếu muốn có đồ chơi thì cũng được. Khi lớn lên, chúng sẽ đòi đồ thật. Vậy tại sao tôi phải lo?

Thực ra, quý vị biết gì không? Tôi đã làm hết sức mình rồi. Ờ, giống như Ramakrishna hay Rama? (Dạ.) Swami Rama? (Swami Rama. Dạ.) (Ramakrishna.) (Có rất nhiều Rama.) Rất nhiều Rama, đúng. (Ramakrishna là…) Có một người đã qua đời lâu rồi. (Dạ, Ramakrishna.) Ramakrishna. (Dạ, ngài ấy là một vị Thánh cũng nhập định.) Ừ, người đó khác. Đó là một người khác. Ừ, Ngài chưa bao giờ rời Ấn Độ, phải không? (Dạ phải.) Nhưng Ngài đã phái đệ tử sang phương Tây, nên thu hút nhiều người phương Tây. (Vivekananda.) Đúng rồi.

Chẳng hạn như Sri Rama, Ngài chưa bao giờ rời Ấn Độ, nhưng nhiều người phương Tây đã đến gặp Ngài. Nên, nếu họ muốn đến [gặp Ngài] thì đến. Dĩ nhiên, nhiều vị Minh Sư khác cũng không rời Ấn Độ, từ thời xa xưa. Và ngay cả sau khi các Ngài vãng sanh, họ vẫn đến lễ bái mộ các Ngài, cầu xin một số phước lành còn sót lại. Đại khái vậy. Vậy thì, tại sao tôi phải lo? Tôi đã làm hết sức mình rồi. Và nếu họ không trân quý thì tại sao tôi lại phải ép mình? (Có lẽ chúng con phải yêu cầu chính phủ Đài Loan [Formosa] đặt tên cho đất nước này là “Tân Ấn Độ”, rồi thì họ sẽ đến.) Có lẽ tôi đổi tên thành Yananda Dananda Maharaji Matachi Paramsa Guru Đậu Hũ.

Thôi kệ mà. Tôi nghĩ là tôi rất hài lòng với công việc của mình. Mọi chuyện tiến triển tốt. Quý vị không biết bao nhiêu việc... Đủ loại dịch thuật và đủ thứ chuyện. Rồi cứu trợ thiên tai này nọ. Vẫn còn rất nhiều công việc. (Sư Phụ bắt đầu từ 10 năm trước. Con đâu có nghĩ Ngài sẽ xoay sở được nhiều đến thế.) Đúng vậy. Cô nói đúng. Phải, phải. Sáu năm kể từ khi tôi bắt đầu nổi tiếng. Mười năm, ừ, mặc dù trước đây tôi đâu có nổi tiếng đến vậy. Và tôi là người duy nhất thuyết giảng ở Liên Hiệp Quốc. Mặc dù đó là một ý nghĩ bất chợt... Đó là một quyết định nhất thời, nhưng tôi đã đi bất cứ nơi nào có thể. Và nhìn xem người khác làm gì. Họ chỉ ngồi đó và đợi đệ tử, những người thích leo núi. Còn tôi là người làm việc vất vả mà chẳng được gì cả. Vậy tại sao? Ừ, tôi gặt hái tất cả công đức và phần thưởng. Còn người dân Mỹ họ chẳng nhận được gì bởi vì họ không biết trân quý.

Quý vị biết không hả? Được rồi. Vậy đừng trách tôi nữa về việc tổ chức này hoặc (Dạ chúng con không ạ.) (Ồ, thưa không. Chúng con không nghĩ...) không trân quý nỗ lực của quý vị. (Chúng con cảm thấy có trách nhiệm, có phần nào trách nhiệm.) Không, không, quý vị không cần vậy. Không cần cảm thấy trách nhiệm. (Ồ, chúng con biết, nhưng thật khó để không… Chúng con nghe người ta, và chúng con thấy Sư Phụ ban cho quá nhiều.) Được rồi, quý vị biết gì không? (Chúng con chỉ muốn là cây cầu xi măng.) Có điều tôi không ở lại đó (Mỹ) thôi. Tôi không có ý định gì cả. Tôi ở nơi nào cảm thấy thoải mái, nơi Thượng Đế đặt tôi ở. Và bất cứ điều gì khác xảy ra, đó là “que será, será (điều gì đến sẽ đến)”.

(Con đang nghĩ về tín đồ của Krishna; ở Mỹ, họ có mặt khắp nơi. Sư Phụ biết không, họ luôn đi ra như) Phải, phải. (ca hát trên đường phố, và đó là cách mọi người đến với họ.) (Có một vị Rinpoche Tây Tạng đã từng đặt ra thuật ngữ gọi là chủ nghĩa duy vật tâm linh.) Phải, phải. (Giống như họ thích cạo đầu và mặc áo choàng trông giống người Ấn Độ khiến mọi người sợ hãi.) Ừ, ừ. Họ thích trông khác biệt. (Dạ, vâng.) (Dạ đúng, nhưng họ cũng… Vấn đề là mọi người đang cần, phải không? Họ cần điều gì đó; không phải là họ đang cố gắng thể hiện điều gì đó.) À, đó là thứ họ cần. (Dạ. Có lẽ điều họ cần là áo choàng và ca hát.) Hoặc có lẽ điều đó tốt cho họ lúc này, và họ chuẩn bị cho một lời dạy cao hơn sau này. Cho nên, quý vị không thể nói điều gì tốt cho họ, điều gì không. Không sao. (Dạ không sao.) Tôi chỉ biết mình đã cố gắng hết sức. Và điều đó làm tôi mãn nguyện – bất tận. Tôi đã làm xong. Bất cứ điều gì khác chúng ta làm đều là phụ trội theo thời gian.

Biết không, chỉ trong khoảng vài năm, sáu đến tám năm, từ khi tôi đến phương Tây lần đầu – năm chín mươi mấy? (1989.) (1989.) 1989? (Tháng 5 năm 1989.) Đúng, ’88-’89. Và lúc đó, tôi thậm chí chưa in sách tiếng Anh nào. (Ồ, hay quá.) Cuốn băng tiếng Anh duy nhất là cuốn băng thu lại bài giảng – (Bài giảng!) ngay lập tức, mới, vừa mới ra lò – vừa mới ra lò. Và tất cả bản đánh máy tiếng Anh: tất cả đều có Fehler (lỗi). Quý vị có thể đọc một câu: có năm, 10 Fehler (lỗi) trong đó. Mười lỗi. Fehler tiếng Đức nghĩa là “lỗi”. Phải, phải. Rồi. Dù sao, quý vị hiểu ý tôi chứ? (Dạ hiểu.) Còn bây giờ chúng ta có rất nhiều sách và bản tin được dịch sang nhiều ngôn ngữ khác nhau. Và rồi chúng ta tặng hàng triệu đô la để giúp [cứu trợ].

Và chúng ta có đồng tu trên khắp thế giới, nói nhiều ngôn ngữ khác nhau. Tôi nghĩ đó là công việc khổng lồ với chỉ một số người Hoa, đếm trên đầu ngón tay. (Dạ.) Mặc dù chúng ta có hơn một trăm thường trú ở đây, nhưng đâu phải tất cả họ là người trí thức. (Dạ không.) Không phải tất cả họ đều hiểu tiếng Anh này nọ. Đừng nói đến Deutsch (tiếng Đức) và tất cả các tiếng khác – tiếng Đại Hàn và Tây Ban Nha. Chúng ta bắt đầu từ số không.

Khi mới đến đây, tôi không biết ai ở Đài Loan (Formosa), và khi mới đến Mỹ, tôi cũng không biết ai ở đó. Tôi không biết ai cả. Tôi chỉ có một số ít người xuất gia, nông phu và đủ loại – tầng lớp nào cũng có, tài xế taxi và (tài xế) xe tải… Đủ loại. Tôi bắt đầu từ số không, thật vậy, từ số không. Và trong sáu năm hay gì đó? Trong sáu, bảy, tám (Bảy năm.) năm… Bởi vì khi tôi đến phương Tây, không có nghĩa là tôi đã nổi tiếng và ổn định rồi. Lúc đó tôi ở trong nhà kho và đệ tử không có được thị thực hoặc chỉ một người có. (Lúc đầu họ cũng đã gây khó dễ cho Ngài.) Khắp nơi đều khó khăn. Không có thị thực, không có đệ tử. Tôi là người duy nhất có thể đi. Đó là thiện nghiệp. Và tôi không có ai khác ở đó.

Buổi giảng đầu tiên ở Mỹ – không có đệ tử! (Đó cũng là Ngày lễ Lao động.) Ngày lễ Lao động, và ở đó… (Đó là một ngày dài, không có ai ở đó.) Một trong những người bạn của bạn của bạn của bạn của đệ tử đã cho tôi mượn một căn phòng, hay đại khái vậy. Tôi thậm chí còn không biết phải ở đâu. Đồ ăn thuần chay này nọ sẽ là vấn đề. Và tôi cũng không dám ở trong khách sạn hạng nhất nơi có thể gọi đồ ăn thuần chay dễ dàng và những thứ tương tự – không có gì cả! Đó là tất cả những gì chúng tôi có thể làm. Và đó thực sự là Thiên Ý mà tôi đã làm; nếu không, thì không bao giờ có thể thành công trong thời gian ngắn như vậy và có nhiều đệ tử như vậy từ mọi tầng lớp xã hội.

Dĩ nhiên, quý vị là người Mỹ và quý vị quan tâm đến họ, nhưng hãy nhìn tất cả những người bạn mà chúng ta có. Và tôi chỉ đến châu Âu có một lần, đến Úc chỉ một lần – vậy mà có rất nhiều người Úc đã đến. Còn tôi đã đến Mỹ nhiều lần; chỉ có cô hoặc hai người đến. Cho nên, đã đến lúc phải bắt kịp rồi.

Ai bận tâm? (Xin đến Úc.) Đến Úc. Rất gần, sáu tiếng. (Mình dọn đến Úc đi ạ.) (Đúng vậy!) (Chúng con không quan tâm.) Sáu tiếng…(Nhưng đi khắp nước Mỹ thì đẹp lắm.) Phải, phải. (Chúng con có một cách khác để…) (Hawaii.) Cái gì? Bất cứ nơi nào, phải không? (Bất cứ nơi nào.) (Hawaii.) Quý vị thấy không? (Hawaii thật tuyệt.) Hawaii tốn cả một gia tài. (Dạ, tốn rất nhiều.) Tôi định mua một Trung tâm cho người Hawaii ở đó, nhưng ôi chao, mắc quá sức! Ít nhất là tám triệu đô la cho vài mẫu đất. Úi chà. Cô nói đó, cô nói đó. Nên… đâu phải lúc nào cũng dễ, phải không? (Dạ không dễ.)

Và tôi nghĩ Thượng Đế đã gia trì cho tôi rất nhiều rồi. Tôi không thể phàn nàn. Với tất cả những đệ tử xinh đẹp mà tôi có, tôi không thể phàn nàn. So sánh với bất kỳ ai khác; tôi không muốn so sánh. Tôi rất may mắn, rất được yêu thương, và rất thành công, (Dạ đúng.) tôi nghĩ vậy. Tôi nghĩ hãy ca ngợi Thượng Đế. Ông ấy thực sự là Đấng Giỏi Nhất. (Hoặc Bà.) Phải, phải. Bây giờ tôi có danh hiệu khác cho Thượng Đế nhưng chính tôi cũng quên. Him (Ông) và Her (Bà) trở thành gì? (Hirm) Hirm. Đúng rồi. Không còn Ông nữa, nhưng tôi quên mất. Có vẻ lạ; tôi cũng phải làm quen với danh hiệu đó. (Dạ.) Trong bản tin, được, để mọi người có lẽ không tranh luận nữa rằng tại sao tôi nói đó là Bà rồi tôi lại nói đó là Ông. Họ tranh luận về những điều như vậy.

Biết không, tôi thực sự mãn nguyện với những gì mình có. Và nếu sau này Thượng Đế bằng lòng cho tôi thêm nữa, thêm nhiều đệ tử phương Tây thì tôi càng vui và biết ơn hơn. Nếu không, thì cũng được, tốt. Tôi không nghĩ các đạo sư khác có những đệ tử tuyệt vời như tôi có, tôi hãnh diện nói như vậy. Thực sự kỷ luật, thực sự thành tâm, và tu hành – chứ không chỉ là số lượng [đệ tử]. Tôi rất hãnh diện về những người bạn mà tôi có, những người gọi là đệ tử mà tôi có. Một số trong đó hơi rắc rối một chút, nhưng họ không tệ. Họ không đi làm điều gì có hại cho xã hội. Thật vậy. Thí dụ như cô ấy – điều ngốc nghếch duy nhất cô ấy làm là hỏi về mấy nhà vệ sinh. Thí dụ vậy. Quý vị hiểu ý tôi không?

Và đối với những gì tôi la ở đây… đối với những lỗi lầm mà tôi la rầy quý vị ở đây, ôi, những đệ tử khác trong nhóm gọi là đoàn thể khác phải học 10 năm hay 10.000 năm mới học được lỗi lầm mà quý vị mắc phải ở đây, mới đạt đến mức độ sai lầm như quý vị mắc, như quý vị mắc phải ở đây. Hiểu ý tôi không? Những đệ tử khác vẫn đang loay hoay với rất nhiều thứ, hồ sơ tội phạm và đủ thứ. Ở đây chúng ta đối phó với nhà vệ sinh và những thứ như thế. Đó là “tội” duy nhất mà cô ấy phạm phải. Có lẽ hỏi nhiều, cô ấy thích tôi nhìn cô, nói chuyện với cô hoặc biết cô đang làm gì. Vậy thôi. Đó chỉ là hành vi trẻ con, thế thôi; không có gì xấu cả. Những đệ tử tệ nhất ở đây đều là những thánh nhân so với những [đệ tử khác] ở nơi khác. Hiểu ý tôi không?

Bản thân tôi cũng đã từng đi đây đó và tôi đã giao thiệp với đủ dạng người được gọi là đệ tử. Bản thân tôi cũng từng được gọi là đệ tử, và tôi hãnh diện nói rằng quý vị là đệ tử tốt nhất thế giới – thật đó. Món quà của Thượng Đế. Quả thật là món quà của Thượng Đế. Nên, số lượng [đệ tử] không quan trọng. Mình có thể làm gì với số lượng [đệ tử] rất nhiều? Và sau đó rất lộn xộn. Thực sự, tôi phải cho quý vị biết: Tôi rất hãnh diện về quý vị, bất cứ ai có thể đến đây, tôi biết quý vị là ai, và tôi biết quý vị là gì. Tôi chắc chắn về danh tính, phẩm chất và sự tiến bộ tâm linh của quý vị. Như đọc một quyển sách vậy. Nếu tôi có nhiều đệ tử mà thậm chí không biết họ thì sao? Họ làm gì, tôi không thể kiểm soát.

Và họ gây tổn hại cho xã hội nhân danh “đức tin và tôn giáo của tôi” và đủ thứ. Chỉ cố để có được số lượng nhiều hơn và trở nên hãnh diện hơn, ồn ào hơn để mọi người chú ý đến họ. Để làm gì? Mình đâu có được tôn trọng theo cách đó. Có thể người ta tham gia cùng họ một thời gian, nhưng rồi người ta mất mục đích và rồi bỏ ra ngoài trở lại, hoặc người ta làm theo mục đích riêng của họ. Và thậm chí còn làm ô danh của giáo phái mà lúc đầu họ rất mong muốn gia nhập. Hiểu ý tôi không? Số lượng đệ tử không quan trọng; không có ý nghĩa gì với tôi. Quý vị không nghĩ vậy sao? (Dạ phải.) Quý vị đã thấy rất nhiều đoàn thể đông đúc, ồn ào của những người gọi là đệ tử khác. Và đáng chú ý hơn – mọi người đều biết họ là ai qua cách ăn mặc, diện mạo, những thứ như thế. Nhưng họ làm gì? Họ làm gì? Họ làm gì với đời sống của họ? Họ làm gì cho xã hội? Thì quý vị biết.

Được rồi. Hãy vui vẻ. Chúng ta thực sự có phước. Thực sự may mắn. Nhưng đề nghị của quý vị, tôi sẽ suy nghĩ thêm. Nhưng rồi quý vị phải cho tôi biết nơi quý vị ở; nếu không, tôi không bao giờ biết quý vị có ở đó hay không. Vậy thì không tốt. Được rồi. Tới giờ. (Xin cảm ơn Sư Phụ.) (Cảm ơn Sư Phụ.) Đi xuống. (Cảm ơn Sư Phụ.) (Xin cảm ơn Sư Phụ về mọi điều.) Cái gì? Đừng lo, nó sẽ sạch thôi. Đó không phải là điều tệ nhất. Nghiệp thì khó, nhưng cái này… Máy bộ đàm và mấy vị thánh với điện thoại di động, giày cao gót… (Dạ. Sư Phụ với công nghệ cao.) Ừ. Công nghệ cao, phải. Hợp thời trang. (Dạ.)

Mấy người đi ra ngoài là kiểu như sứ giả, chứ chưa phải là minh sư – phải mất nhiều thời gian hơn. Nếu muốn, quý vị có thể thử. Ở lại một thời gian. Hiểu không? Để tôi biết quý vị hơn – chỉnh đốn những thiếu sót và sai lầm của quý vị trước khi tôi cử quý vị đi ra ngoài. Làm vị thầy hoàn hảo. Được chứ? (Dạ cảm ơn Sư Phụ.) Nhưng nếu quý vị nghĩ mình hoàn hảo rồi, thì thôi, tôi không nói gì cả. (Dạ không ạ.) Bây giờ, đi đi. (Dạ cảm ơn Sư Phụ.)

Tải ảnh xuống   

Xem thêm
Tất cả các phần  (9/11)
1
2024-06-26
4424 Lượt Xem
2
2024-06-27
3610 Lượt Xem
3
2024-07-06
2854 Lượt Xem
4
2024-07-07
2723 Lượt Xem
5
2024-07-08
2514 Lượt Xem
6
2024-07-09
2306 Lượt Xem
7
2024-07-10
2358 Lượt Xem
8
2024-07-11
2333 Lượt Xem
9
2024-07-12
2101 Lượt Xem
10
2024-07-13
2103 Lượt Xem
11
2024-07-14
2499 Lượt Xem
Chia sẻ
Chia sẻ với
Nhúng
Bắt đầu tại
Tải Về
Điện Thoại
Điện Thoại
iPhone
Android
Xem trên trình duyệt di động
GO
GO
Prompt
OK
Ứng Dụng
Quét mã QR,
hoặc chọn hệ điều hành phù hợp để tải về
iPhone
Android