Tìm Kiếm
Âu Lạc
  • Tất Cả Ngôn Ngữ
  • English
  • 正體中文
  • 简体中文
  • Deutsch
  • Español
  • Français
  • Magyar
  • 日本語
  • 한국어
  • Монгол хэл
  • Âu Lạc
  • български
  • bahasa Melayu
  • فارسی
  • Português
  • Română
  • Bahasa Indonesia
  • ไทย
  • العربية
  • čeština
  • ਪੰਜਾਬੀ
  • русский
  • తెలుగు లిపి
  • हिन्दी
  • polski
  • italiano
  • Wikang Tagalog
  • Українська Мова
  • Tất Cả Ngôn Ngữ
  • English
  • 正體中文
  • 简体中文
  • Deutsch
  • Español
  • Français
  • Magyar
  • 日本語
  • 한국어
  • Монгол хэл
  • Âu Lạc
  • български
  • bahasa Melayu
  • فارسی
  • Português
  • Română
  • Bahasa Indonesia
  • ไทย
  • العربية
  • čeština
  • ਪੰਜਾਬੀ
  • русский
  • తెలుగు లిపి
  • हिन्दी
  • polski
  • italiano
  • Wikang Tagalog
  • Українська Мова
Tiêu Đề
Bản Ghi
Tiếp Theo
 

Giữa Thầy và Trò

Tâm Ấn Cần Phải Có Lực Lượng Minh Sư, Phần 5/14

2021-11-24
Lecture Language:English
Chi Tiết
Tải Về Docx
Đọc thêm

Nên, nếu quý vị thực sự muốn tu hành, thì phải nghiêm chỉnh để Lực Lượng Minh Sư có thể thăng hoa quý vị, chứ đừng nấn ná ở góc tối tăm nào đó hoặc vùng đẳng cấp thấp chỉ để được người khác khen ngợi hoặc để họ sẽ cho quý vị thứ gì đó. Không nhất thiết là tiền bạc. Ngã chấp, tham vọng, ham muốn thấp kém có nhiều hình thức. Tất cả quý vị, hãy cẩn thận với cạm bẫy của ma vương.

 

Về hai người truyền Tâm Ấn mà không báo trước với Sư Phụ, tôi đã liên tục cảnh báo họ nhiều lần rồi, mà họ cứ chìm sâu hơn vào sự vô minh, kiêu ngạo và tham lam. Lần cuối cùng tôi cảnh báo họ, nói rằng họ phải sám hối (để) ít ra mạng sống của họ sẽ được cứu. Vậy mà không nghe. Rồi thì không lâu sau đó, họ bị bệnh, và rồi trên giường bệnh, họ sám hối. Đã trễ rồi. (Dạ đúng vậy, thưa Sư Phụ.)

Dòng sông tha thứ cho vũng nước nhỏ đi lạc thì dễ. Nhưng không tốt cho vũng nước đó khi nó tự làm nó dơ bẩn và bị vướng vào môi trường và bị hút hết xuống đất, rồi không có cơ hội để đi đến nơi nào khác, không có cơ hội để hòa vào con sông lớn và đại dương mênh mông, tự do. Thật đáng tiếc.

Một số người quá tham lam, quá nhiều ngã chấp và quá tham vọng, ngay cả vì danh tiếng tâm linh. Những điều này thật sự nực cười. Trong thế giới này, quý vị trà trộn với người khác, và rồi quý vị tham tiền bạc, của cải, và gái trai. Trong cõi giới tâm linh cũng thế. Quý vị không thay đổi, rồi tự mang rắc rối vào mình. Bởi vì trong cõi giới tâm linh, mọi thứ đều rất chính xác và có tiêu chuẩn rất cao thượng, cao đẳng, thăng hoa, không phải như trên thế gian.

Nên, nếu quý vị thực sự muốn tu hành, thì phải nghiêm chỉnh để Lực Lượng Minh Sư có thể thăng hoa quý vị, chứ đừng nấn ná ở góc tối tăm nào đó hoặc vùng đẳng cấp thấp chỉ để được người khác khen ngợi hoặc để họ sẽ cho quý vị thứ gì đó. Không nhất thiết là tiền bạc. Ngã chấp và tham vọng, ham muốn thấp kém có nhiều hình thức. Tất cả quý vị, hãy cẩn thận với cạm bẫy của ma vương. Trông có vẻ tốt đẹp một thời gian, nhưng về lâu về dài, nó sẽ hủy hoại quý vị. (Dạ, Sư Phụ.) Chỉ cần nhớ kỹ, luôn nhớ đến Thượng Đế. Luôn luôn phụng sự người khác nhân danh Thượng Đế. Bởi vì chúng ta không là gì cả; chúng ta đến với hai bàn tay trắng, và sẽ ra đi với hai bàn tay trắng. Chúng ta không thể nhận công trạng cho bất cứ điều gì, huống hồ là lấy kiến ​​thức tâm linh từ người khác và tự nhận là của riêng mình. Đây thực sự là vô liêm sỉ. Đây thực sự là hạ cấp. (Dạ đúng.)

Tôi mong tất cả quý vị lắng nghe. Điều này rất nghiêm trọng. Không phải trò chơi mà quý vị có thể đùa. Thậm chí giống như, nếu quý vị không biết cách xử lý điện, thì đừng thử; nguy hiểm cho mình. Như đừng đùa với lửa khi quý vị còn quá nhỏ; quý vị không biết làm thế nào để kiểm soát lửa. Ngay cả khi đã lớn, nếu không biết cách, thì lửa cũng có thể làm quý vị bỏng, hoặc đốt cháy nhà quý vị và còn đốt luôn tài sản của láng giềng nữa.

Tu hành, ước vọng, khao khát tâm linh không phải là một trò chơi để quý vị thu lợi lộc dưới bất kỳ hình thức nào. Lợi lộc không nhất thiết phải là tiền. Thực sự rất kinh tởm. Hy vọng không ai trong quý vị sẽ thử loại trò chơi ngu ngốc đó. Và có hại nữa, chứ không chỉ ngu ngốc. Có hại cho chính mình, có hại cho tha nhân, bởi vì quý vị không có đủ lực lượng để thậm chí tẩy rửa bản thân. Bởi vì quý vị không tu hành tốt, đi sai hướng, theo hướng thế gian, nhân danh từ thiện hoặc bất cứ gì, chỉ vì tư lợi của mình. Và sau đó, quý vị lãnh nghiệp của người khác và giao du với người thế gian một cách bừa bãi, không chọn lựa, và nghiệp của họ cũng tiêm nhiễm quý vị nữa. Nghiệp chướng của quý vị cũng đủ để kéo quý vị xuống rồi. Giờ lại còn mang thêm hành lý của người khác nữa.

Quý vị thấy những người này, nếu họ dám làm điều đó lén lút sau lưng Minh Sư và tuyên bố giáo lý và pháp môn của Minh Sư là của chính họ, thì cái ngã của họ hẳn là rất lớn, (Dạ, chắc chắn ạ.) tham vọng hẳn là rất lớn. (Dạ đúng.) Bởi vì quá dễ mà, tại sao không hỏi vị Minh Sư: “Con có thể truyền Tâm Ấn không?” (Dạ, đúng vậy, thưa Sư Phụ.) Và sau đó chỉ gửi tên của những người này. Nếu họ tốt, tôi sẽ để họ truyền. (Dạ. Đúng vậy.) Nếu không, tôi sẽ cử người khác. Tại sao lại lén lút sau lưng Minh Sư như thế? (Dạ. Không tốt.) Nên đó là ngã chấp và đẳng cấp thấp, và đó là thứ cho ma vương quyền lực để chế ngự họ, bất kể là ai. (Dạ, thưa Sư Phụ.)

                                                                                             

Điều đó cũng đã xảy ra với tôi. Tôi làm gì được đây? Tôi ra [hoằng pháp] công khai trước công chúng. Nên bất cứ ai xin thọ Tâm Ấn, tôi cứ truyền cho thôi. (Dạ.) Tôi không kiểm tra lai lịch của họ; chẳng màng họ là ai, giàu hay nghèo. (Dạ.) Và tôi không đòi họ xây nhà, rồi lại tháo dỡ xuống và khuân đá để xây nhà, rồi lại phá bỏ và xây nhà khác ở chỗ khác. (Dạ.) Tôi không đòi hỏi tiền, không đòi hỏi gì cả. (Dạ đúng. Dạ.) Tôi chỉ cố gắng hết sức để thay đổi, để giúp người ta, cho họ một cơ hội. (Dạ. Ngài để người ta đến dễ dàng.) Phải. Vì vậy họ nghĩ chỉ như thế thôi, quá dễ. (Dạ.) Không phải như vậy đâu. Đằng sau cánh cửa, quý vị sẽ đau khổ. Tôi chịu đau khổ. (Dạ.) (Ồ!) Có rất nhiều thứ phải lo liệu bởi vì một người kết nối với nhiều, nhiều đời ‒ quá khứ, hiện tại và tương lai. (Dạ. Đúng vậy.)

Cho nên, những người này, họ thật sự quá vô minh, vô minh hơn cả những người bên ngoài. Họ ngang hàng với kẻ cướp, (Ồ, dạ đúng.) kẻ trộm, lấy những thứ mà không được ban cho mình. Chúng ta có Năm Giới. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Không lấy những gì mà mình không được cho. Thế mà họ đã lấy. (Dạ.) Đó đã là một điều mà họ không nên làm.

Không có luân thường đạo đức. (Dạ.) Cho nên, người nào không có luôn thường đạo đức thì rất dễ bị ma vương ảnh hưởng, tấn công. (Dạ.) Chúng tìm những kẽ hở này; chúng tìm những loại người này. Bởi vì đây là những phẩm chất của địa ngục, của ma quỷ. Không phải phẩm chất của Thiên Đàng. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Họ đi trên con đường địa ngục, thì họ phải tới đó thôi. Họ chọn sai đường. (Dạ.) Giống như lần trước tôi có nói ‒ đi hướng bắc và đi hướng nam. Nếu họ chọn đi hướng bắc, thì họ sẽ không đến phía nam. (Dạ, dĩ nhiên.) Đây là điểm chính.

Nên, họ đang thu hút ma vương đến với họ. (Dạ, Sư Phụ. Đúng ạ.) Vậy, bất cứ việc gì họ làm, sẽ chịu ảnh hưởng của ma vương. Sẽ không thật, và nghiệp chướng sẽ không được rửa sạch. (Dạ.) Bởi vì trong kiếp này, quý vị vẫn còn một số nghiệp, (Dạ phải.) và từ từ Minh Sư sẽ tẩy rửa.

Và rồi nếu họ dùng điều đó để được người ta tôn trọng, buộc người ta phải quỳ này kia... Ngay cả tôi cũng không làm vậy. Làm sao mà họ dám bắt người ta quỳ xuống để xin thọ Tâm Ấn, và quỳ rất lâu trước khi họ thậm chí truyền cho? Trời ơi. (Ôi, Trời ơi.) (Thật tệ.) Quá kiêu ngạo. Tôi còn không làm vậy. Sau Tâm Ấn, nhiều người muốn quỳ hoặc cúi lạy tôi, tôi luôn luôn từ chối. Nhớ không? (Dạ, luôn luôn.) (Sư Phụ nói: “Không được”.) Ở ngoài công chúng cũng vậy. Đôi khi quý vị có thể thấy. (Dạ đúng.) Bởi vì… làm vậy để làm gì?

Họ có Thượng Đế bên trong họ. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Tôi chỉ có chỉ cho họ thấy mà thôi. Chỉ dùng lực lượng mà Thượng Đế ban cho tôi, để nâng họ lên. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Nếu họ phải cúi lạy, họ nên cúi lạy Thượng Đế. (Dạ.) Nếu họ phải cúi lạy, thì họ cúi lạy Thượng Đế, và tất cả các Minh Sư trong thập phương tam thế. Không phải [cúi lạy] tôi. Không phải [cúi lạy] thân thể này. (Dạ, thưa Sư Phụ. Dạ.) Nhưng bình thường, có thể làm. Tôi có thể nhận, chỉ là không muốn. (Dạ.)

Tôi không muốn dạy mọi người trở thành loại nô lệ này. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Tôi muốn họ hướng nội, tìm sự vĩ đại của họ, (Dạ.) chứ không phải bám vào sự vĩ đại của tôi. (Dạ hiểu, Sư Phụ.) Thì họ sẽ không phát triển. Họ có thể tôn trọng tôi, thương quý tôi và tin tôi bên trong. Như vậy quan trọng hơn là mấy kiểu diễn trò bề ngoài này. (Dạ, đúng ạ!) Bởi vì nếu cứ cúi lạy hoài, quý vị sẽ nghĩ đó là cách tôn kính Sư Phụ. Không phải vậy.

Tôn kính Sư Phụ là tinh tấn tu hành, trì giữ Năm Giới rõ ràng, giữ đạo đức đúng đắn. Và làm những gì quý vị phải làm, những gì có thể giúp tha nhân. (Dạ. Dạ đúng.) Có bấy nhiêu đó thôi.

Và nếu Sư Phụ không chỉ thị cho quý vị, thì không được tự tiện ra ngoài truyền Tâm Ấn cho người khác, tự gây rắc rối cho mình và ngăn họ có cơ hội đi gặp Sư Phụ. Thế thì quý vị phạm tội trộm cắp. (Dạ.) “Không được trộm cắp”. (Dạ.) “Không được nói dối”. (Dạ đúng.) Nếu họ nói dối về một điều lớn lao như vậy, thì họ không thể dẫn dắt người ta đến Chân Lý. (Dạ không.) Họ đã đi hướng ngược lại.

Chúng ta là người tầm Chân Lý. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Vì vậy chúng ta phải sống trong sự trung thực, bởi vì đó là hướng chúng ta đi. Nếu họ nói dối, đó nghĩa là họ đi hướng ngược lại. (Dạ đúng.) Vậy làm sao họ có thể mang người ta đến Chân Lý được? Và chính họ cũng bị lạc hướng, đi sai đường. (Dạ phải.) Sư Phụ không bảo quý vị truyền Tâm Ấn. Quý vị không xin phép Sư Phụ và xin thêm chỉ dẫn để hoàn thành việc Tâm Ấn. Và Thiên Đàng cũng không bảo quý vị làm. Không ai bảo quý vị làm hết. Không thiên thần nào đến bảo quý vị là phải đi ra ngoài dạy như thế. Cho nên, không ai công nhận quý vị.

Quý vị không có gì hết. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Thế mà quý vị dám đi ra ngoài gạt người, và rồi dùng điều đó để làm chút công việc từ thiện, đó không là gì hết. Ma vương sẽ lấy tất cả [công đức]. Họ sẽ không có công đức bởi vì họ chịu sự ảnh hưởng của ma vương rồi. Bất cứ điều gì họ làm, đều vào công đức của ma vương. (Dạ.) Bởi vì hướng đi đó sai rồi, mà họ đi đến đó, thì ở đó, họ nhận [hậu quả] thôi. (Dạ, thưa Sư Phụ.)

Quý vị không làm việc với Sư Phụ. Sư Phụ được kết nối với Tình Thương và Lực Lượng Vũ Trụ. Quý vị tự ngắt kết nối. Quý vị tuyên bố mình là Minh Sư trong khi quý vị không phải. Quý vị hoàn toàn trống rỗng. Giống như quý vị muốn giúp người, nhưng không có tiền trong ngân hàng. Quý vị có thể viết 100 tờ ngân phiếu, nhưng đều không có tiền bảo chứng. Và một ngày nào đó quý vị sẽ bị cảnh sát bắt (Dạ đúng.) bởi vì quý vị tiếp tục viết ngân phiếu giả. (Dạ, thưa Sư Phụ.)

Giống vậy. Họ tiếp tục làm như thế, thì địa ngục sẽ đuổi theo họ, cảnh sát vũ trụ sẽ mang họ xuống địa ngục, ra trước công lý. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Bởi vì Thiên Đàng không có loại phẩm chất này. Họ sẽ đi đâu đây? Họ phải ngồi tù một thời gian. (Dạ.) Ngồi dưới địa ngục một thời gian, tôi nói như vậy đó.

Đó là ngã chấp và lòng tham, tham danh vọng. Bởi vì họ thấy tôi đi tới đâu, ví dụ vậy, người ta cũng tôn kính tôi, (Dạ.) và thương tôi rồi này kia, nhưng điều đó chỉ đến một cách tự nhiên. Tôi không yêu cầu người ta quỳ ở đó xin thọ Tâm Ấn, để tôi (Dạ không, Sư Phụ không làm vậy.) cảm thấy như nhân vật quan trọng. Tôi không để người ta cúi lạy tôi cho dù họ thỉnh cầu.

Một trong những người lớn tuổi nhất từ Âu Lạc (Việt Nam) được thọ pháp, ông ấy nói truyền thống của Âu Lạc (Việt Nam) là cúi lạy Minh Sư ba lần. (Dạ.) Nên tôi nói: “Không, không được. Thôi, khỏi đi nha. Bác chỉ cần gật đầu chào. Tượng trưng là được rồi”. Thế là đủ rồi. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Hơn nữa, không có thời gian. Nếu cả đạo tràng mà mọi người đều đến cúi lạy, thì tôi không còn thời gian để thuyết giảng hay làm gì nữa hết, (Dạ.) thậm chí không thể ăn hay uống. (Dạ, thưa Sư Phụ.)

Đúng, đó là một truyền thống rất đẹp, nhưng nếu có ít người hơn. (Dạ.) Ngay cả trong trường học bình thường thời xưa, quý vị vào lớp, quý vị phải cúi chào thầy cô. (Dạ.) Như ngay cả giáo viên mẫu giáo. Cúi lạy, (Dạ.) và tặng quà vào ngày khai giảng, rồi thầy mới chấp nhận quý vị. Dù chỉ là một giáo viên bình thường. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Nhưng như vậy không tiện và không thực tế, nên chúng ta phải làm bất cứ gì mà… Chúng ta phải bỏ qua bất cứ gì mà không cần thiết. Bởi vì người ta có thể cúi lạy quý vị, nhưng họ không có lòng tôn kính bên trong. Như vậy có ích lợi gì? (Dạ.) Cho nên, lòng tôn kính bên trong quan trọng hơn. (Dạ đúng vậy.) Nếu không có thời gian, chúng ta không cần làm mấy thứ đó. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Nhiều truyền thống rất tốt, rất đẹp, nhưng quý vị phải uyển chuyển mà dùng chúng. (Dạ. Dạ, đúng ạ.)

Hơn nữa, nếu mọi người cúi lạy tôi, tôi e rằng ngã chấp của tôi có thể sẽ nổi lên. Thì làm sao đây? Làm sao đây? Vì vậy tôi bảo ông ấy: “Nếu bác cúi lạy tôi, tôi phải cúi lạy lại bác đáp lễ”. Và rồi đầu gối của tôi không chịu làm như thế. Tôi là một bà lão rồi. Hiểu tôi nói gì không? (Dạ hiểu, thưa Sư Phụ.) Trước đây, họ muốn tôi ôm họ và đủ thứ. Khi tôi chưa có nhiều đệ tử, khoảng 800 trong phòng thiền, tôi có thể làm vậy. Nhưng bây giờ, sẽ có nhiều hơn – 8.000 hoặc 80.000. Tôi không thể cứ ôm mọi người. Không có thời giờ. (Dạ đúng, thưa Sư Phụ.) Tôi có thời giờ, nhưng để dùng cho những việc khác quan trọng hơn, và lớn lao hơn, có ích lợi hơn cho họ. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Có ích lợi hơn là chỉ mãn nguyện về mặt cảm xúc. [Lý do] là thế. Cảm ơn quý vị. (Xin cảm ơn Sư Phụ.) Tôi thích quý vị. Quý vị giỏi. Biết cách hỏi. Giỏi lắm.  

Xem thêm
Tập  5 / 14
1
2021-11-20
6674 Lượt Xem
2
2021-11-21
4422 Lượt Xem
3
2021-11-22
5227 Lượt Xem
4
2021-11-23
4748 Lượt Xem
5
2021-11-24
5765 Lượt Xem
6
2021-11-25
4003 Lượt Xem
7
2021-11-26
3843 Lượt Xem
8
2021-11-27
3460 Lượt Xem
9
2021-11-28
3301 Lượt Xem
10
2021-11-29
3087 Lượt Xem
11
2021-11-30
3022 Lượt Xem
12
2021-12-01
3185 Lượt Xem
13
2021-12-02
3372 Lượt Xem
14
2021-12-03
3406 Lượt Xem
Chia sẻ
Chia sẻ với
Nhúng
Bắt đầu tại
Tải Về
Điện Thoại
Điện Thoại
iPhone
Android
Xem trên trình duyệt di động
GO
GO
Prompt
OK
Ứng Dụng
Quét mã QR,
hoặc chọn hệ điều hành phù hợp để tải về
iPhone
Android