Chi Tiết
Tải Về Docx
Đọc thêm
Hình ảnh của người con gái quay tơ và thi nhân nhả tơ lòng, đã tương ứng trong sự lặng lẽ của thời gian, sự rét mướt của không gian, tạo thành một bức tranh đẹp và buồn, tĩnh lặng nhưng đầy sức sống: “Mùi hương hàng xóm bay đầy mái đông Thời gian lặng rót Một dòng mênh mang”.Vầng trăng từ độ lên ngôi Năm năm bến cũ em ngồi quay tơ Để tóc vương vần thơ sầu rụng Mái tóc buồn thơ cũng buồn theo Năm năm tiếng lụa se đều Những ngày lạnh rớt, Gió vèo trong cây.Nhẹ bàn tay, nhẹ bàn tay Mùi hương hàng xóm bay đầy mái đông Mùi hương hàng xóm bay đầy mái đông Thời gian lặng rót Một dòng mênh mang.Dưới ánh trăng, giữa tiếng đàn trong đêm cô tịch, hồn người phiêu lãng về một cõi xa mờ, có bến mơ, có người tri kỷ. Trong giây phút ấy, thời gian như ngưng đọng và hồn người hòa nhập vào cõi vô cùng trong vũ trụ.Trăng nhập vào dây cung nguyệt lạnh Trăng thương, trăng nhớ, hỡi trăng ngần! Ðàn buồn, đàn lặng, ôi đàn chậm Mỗi giọt sương tàn như lệ ngân.Mây vắng, trời trong, đêm thủy tinh Lung linh bóng sáng bỗng rùng mình Vì nghe nương tử trong câu hát Ðã chết đêm rằm theo nước xanh.Thu lạnh, càng thêm nguyệt tỏ ngời, Ðàn ghê như nước, lạnh, trời ơi Long lanh tiếng sỏi vang vang hận: Trăng nhớ Tầm Dương, nhạc nhớ người...Bốn bề ánh bạc biển pha lê, Chiều đảo hồn tôi lạc bốn bề. Sương bạc làm thinh, khuya nín thở Nghe sầu âm nhạc đến sao khuyaTrong truyền thuyết từ thuở xa xưa, tổ tiên Âu Lạc (Việt Nam) là Rồng Tiên, được Mẹ Âu Cơ sinh ra 100 trứng, thành 100 người con dòng Lạc Hồng, một nửa theo mẹ lên non, một nửa theo cha xuống biển, để gầy dựng quốc gia. Trải qua bao năm dài xa cách, lòng tràn đầy hân hoan khi được nhìn nét rạng ngời trên khuôn mặt anh chị em trong ngày hội ngộ.Hôm nay đây rừng gặp mây Lá gặp núi ta tới đây Tay nắm tay mình gặp mình. Những người con Lạc Hồng cùng chung một mẹ, dù lên núi non hùng vĩ hay xuống biển cả bao la, đều chung một nhà, đều mang trong tim một dòng yêu thương và bầu nhiệt huyết để vun bồi cho cuộc sống ngày càng thêm tươi sáng.Anh em ta cùng mẹ cha Nhớ chuyện cũ trong tích xưa Khi thế gian còn mù mờ.Xưa khi xưa mẹ đẻ ra Trăm cái trứng sinh lũ con Trăm đứa con dòng Lạc Hồng.Năm mươi con vượt đồi non Phá rừng núi khai rẫy nương Xây đắp buôn làm nhà sànNăm mươi con dọc Trường Sơn Đi xứ Bắc đi xứ Nam Xây núi sông lập ruộng đồng.Hôm nay đây rừng gặp mây Lá gặp núi ta tới đây Tay nắm tay mình gặp mình.Vui ca lên Thượng và Kinh Người trong nước anh với em Em với anh cùng họ hàng Anh với em cùng họ hàngKhua chiêng lên đập cồng lên Tiếng cồng đánh qua mái tranh Qua mái tre vào rừng giàCho con hua, khỉ già nua Cho ma quái, cho lũ nai Ngơ ngác say vì nhạc gồngNgài Thanh Hải Vô Thượng Sư thường hát bài này hàng đêm để ru các bạn thú yêu quý đi vào giấc mộng. Trong một dịp họp mặt thân mật, Ngài đã trìu mến hát bài này, và bảo rằng chúng ta có thể hát ru bất cứ ai mà chúng ta yêu thương trên đời.Ngủ ngon, cưng nhé Nhè nhẹ vào mơ Thiên đàng thương cưng Và ta thương cưngHãy nhớ Thượng Đế Cưng từ cõi Trời Ngủ ngon, cưng nhé Hãy nhớ đến Ngài