Tìm Kiếm
Âu Lạc
  • English
  • 正體中文
  • 简体中文
  • Deutsch
  • Español
  • Français
  • Magyar
  • 日本語
  • 한국어
  • Монгол хэл
  • Âu Lạc
  • български
  • bahasa Melayu
  • فارسی
  • Português
  • Română
  • Bahasa Indonesia
  • ไทย
  • العربية
  • čeština
  • ਪੰਜਾਬੀ
  • русский
  • తెలుగు లిపి
  • हिन्दी
  • polski
  • italiano
  • Wikang Tagalog
  • Українська Мова
  • Others
  • English
  • 正體中文
  • 简体中文
  • Deutsch
  • Español
  • Français
  • Magyar
  • 日本語
  • 한국어
  • Монгол хэл
  • Âu Lạc
  • български
  • bahasa Melayu
  • فارسی
  • Português
  • Română
  • Bahasa Indonesia
  • ไทย
  • العربية
  • čeština
  • ਪੰਜਾਬੀ
  • русский
  • తెలుగు లిపి
  • हिन्दी
  • polski
  • italiano
  • Wikang Tagalog
  • Українська Мова
  • Others
Tiêu Đề
Bản Ghi
Tiếp Theo
 

Chế Độ Quân Chủ Anh Phải Nên Được Tôn Trọng Và Trân Quý, Phần 2/8

2022-10-04
Lecture Language:English
Chi Tiết
Tải Về Docx
Đọc thêm

Ông không dính vào hệ thống chính trị của nước Anh. Người Anh tự họ quyết định ai là người quản lý các sự vụ của họ. Họ bỏ phiếu và có các đảng phái chọn các nhà lãnh đạo. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Vì vậy, họ không nên quá lo lắng về Vua Charles. Và bây giờ Nữ hoàng vừa mới băng hà, họ nên bày tỏ sự cảm thông hơn, ủng hộ nhiều hơn để ông có sức mạnh hầu suy nghĩ sáng suốt và để làm những điều tốt vì lợi ích của họ, quý vị không nghĩ vậy sao? (Dạ có, thưa Sư Phụ.)

Được rồi, có rắc rối gì không? Có câu hỏi nào không? Có điều gì tôi có thể làm hoặc giúp quý vị không? (Tất cả chúng con đều ổn, thưa Sư Phụ. Cảm ơn Sư Phụ.) Tất cả đều ổn? (Dạ ổn.) Được rồi.

(Chúng con cũng có một số câu hỏi, khi Sư Phụ sẵn sàng.) Được, nói tôi nghe, nói đi. (Dạ câu hỏi đầu tiên là: Do việc lên ngôi của Vua Charles III, một số người dân phản đối rằng họ không muốn nhà vua cai trị họ.) Ừ. (Thưa Sư Phụ, Ngài nghĩ sao về chuyện người dân phản đối này?)

Dĩ nhiên là họ có quyền phản đối. Họ có quyền bày tỏ ý kiến của họ, vì nước Anh là một quốc gia tự do. (Dạ.) Nhưng họ nên nghĩ – nước Anh là một trong những quốc gia tốt nhất trên thế giới để sống – dù có vua hay không. Đúng không? (Dạ đúng, thưa Sư Phụ.) Và có thể là nhờ chế độ quân chủ mà Anh quốc đã rất ổn định và được các nước khác trên thế giới tôn trọng. Quý vị biết đó, Nữ hoàng Anh vừa băng hà, thì các nhà lãnh đạo trên thế giới đã đến để tỏ lòng kính trọng. (Dạ, đúng vậy. Dạ.)

“Media Report from Sky News Sept. 19, 2022 Reporter (f): Không có đoàn xe hộ tống cá nhân nhưng có những xe buýt để chở ngay cả các hoàng tử và tổng thống trên thế giới – bảo đảm chở khách đến đều đặn. Nhật hoàng và Hoàng hậu của Nhật Bản, những nhân vật hiếm khi xuất hiện trong đám tang vì tín ngưỡng Thần đạo của họ, đã đi chung xe buýt với Vua và Hoàng hậu của Bhutan. Có bao giờ có một sự kiện thế giới mà người ta phải nghĩ đến việc sắp xếp chỗ ngồi cho quá nhiều chức sắc và hoàng gia ngoại quốc đến để tỏ lòng kính trọng với Nữ hoàng như vậy không? Rời Tu viện Westminster – cảnh tượng hiếm thấy của hoàng gia đứng đợi xe buýt và xếp hàng dài. Nhưng một dấu hiệu cho thấy Nữ hoàng Elizabeth II được tôn trọng trên toàn cầu khi các nhà lãnh đạo thế giới đã đến cùng nhau tiễn bà tới nơi an nghỉ.”

Ai cũng đến. Ngay cả Putin cũng muốn đến, [nhưng] họ không để ông ta đến. Và tôi thấy trên bản tin, họ nói rằng một trong những đồng minh của Putin đứng trước linh cữu của Nữ hoàng để chụp hình – và họ phản đối, họ tức giận về điều đó. (Dạ.)

Vì vậy, những người này, nếu họ muốn phản đối… Dù sao thì tôi cũng không thấy nhiều, nhưng dĩ nhiên, họ có thể bày tỏ ý kiến của họ. Nhưng nếu họ không thích nước Anh, không thích Nữ hoàng, thì họ có thể đi đến nơi khác – họ có thể di cư. Ngày nay chúng ta có thể di cư đến bất cứ đâu. (Dạ.) Nếu họ nghĩ đất nước nào đó không có vua thì tốt hơn, thì họ có thể đi. Có lẽ họ thích Nga hơn? Vậy thì có lẽ họ nên sống dưới sự cai trị của Putin. Quý vị nghĩ sao? (Dạ, không phải là ý kiến hay.) Ví dụ vậy. Quý vị có nghĩ họ sẽ thích thế không? (Dạ không.) Không.

Có thể là Vua Charles, dĩ nhiên, theo quan điểm của con người, thì không hoàn hảo trong mắt họ. Nhưng ông không phải là nhà lãnh đạo tồi tệ nhất trên thế giới. Quý vị không nghĩ vậy sao? (Dạ có, thưa Sư Phụ. Ông không như thế.) Dù sao, cũng chỉ là tượng trưng thôi, chứ ông không dính vào hệ thống chính trị của nước Anh. Người Anh tự họ quyết định ai là người quản lý các sự vụ của họ. Họ bỏ phiếu và có các đảng phái chọn các nhà lãnh đạo. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Vì vậy, họ không nên quá lo lắng về Vua Charles. Và bây giờ Nữ hoàng vừa mới băng hà, họ nên bày tỏ sự cảm thông hơn, ủng hộ nhiều hơn để ông có sức mạnh hầu suy nghĩ sáng suốt và để làm những điều tốt vì lợi ích của họ, quý vị không nghĩ vậy sao? (Dạ có, thưa Sư Phụ.)

Ý kiến của quý vị là gì? (Dạ, cũng có một vài sự cố về cây bút ký giấy tờ. Khi ông được chính thức công bố là Vua Charles III, và khi ký tài liệu quan trọng, ông dường như tức giận rằng khay mực không ở đúng chỗ, và ông ra hiệu cho ai đó nhanh chóng di chuyển nó. Ông nói, “Người hầu đáng lẽ phải di chuyển những thứ này. Tôi không phải là người di chuyển những thứ này.” Vậy, đó có phải là lỗi của người hầu mà những điều này xảy ra không ạ?)

Biết không, đây là cái giá phải trả khi phụ thuộc vào người khác làm việc cho mình. Mình không thể luôn luôn có mọi thứ theo cách mình muốn. Trước tiên, nếu tôi là quý vị, tôi sẽ không dùng từ “người hầu,” bởi vì tất cả chúng ta đều phục vụ. Họ phục vụ, nhưng họ không phải là người hầu. “Người hầu” ngày nay, theo như cách họ dùng từ “người hầu,” là rất hạ phẩm giá đối với con người. Quý vị hiểu ý tôi không? (Dạ hiểu, thưa Sư Phụ. Đúng vậy ạ.)

Tất cả chúng ta đều phục vụ, và Vua là người phục vụ quán xuyến nhiều hơn tất cả, bởi vì ông phải phục vụ tất cả người dân của đất nước ông – nếu ông hiểu đúng quan niệm này. (Dạ.) “Làm vua không dễ đâu.” Hiểu không? (Dạ hiểu.) Tất cả chúng ta đều có vấn đề, và làm Vua không phải là một địa vị đáng ham thích đối với tôi. Có rất nhiều trách nhiệm, rất nhiều, rất nhiều, rất nhiều rắc rối phải lao vào giải quyết. Và dĩ nhiên, như Đức Phật đã nói, “Không ai sẽ hoàn toàn bị trách móc hoặc được khen ngợi một trăm phần trăm. Mọi người trên thế giới này, cách này hay cách khác, ngày này hay ngày khác, sẽ bị trách móc hoặc sẽ được khen ngợi, chứ không luôn luôn hoàn toàn ở phía bên nào.” Quý vị hiểu ý tôi không? (Dạ hiểu, thưa Sư Phụ.)

Nên, quý vị thấy đó, tôi nghĩ đó là tại Nữ hoàng [băng hà] – (Ồ?) không phải lỗi của người hầu, không phải lỗi của Thái tử. Có người nói, “Ồ, xem đó thì biết ông đối xử với người hầu của ông như thế nào.” Không phải như vậy. Có lẽ trước đây ông không đối xử với những ai gọi là người hầu như thế. Đó chỉ là vì sự ra đi đột ngột của Nữ hoàng khiến mọi người rơi vào tình trạng tinh thần rối loạn. Quý vị hiểu ý tôi không? (Dạ hiểu, thưa Sư Phụ.)

Tất cả họ đều yêu mến Nữ hoàng. Tất cả người làm việc trong hoàng gia đều yêu quý Nữ hoàng. Và họ đã phục vụ Thái tử nhiều thập niên rồi. Ông không bao giờ phàn nàn. Chỉ là vào lúc này tất cả họ đều rất, rất buồn, rất đau buồn. Thế nên, có thể họ quên phải làm gì cho đúng. Quý vị hiểu ý tôi không? (Dạ hiểu, thưa Sư Phụ.) Đó là điều thứ nhất. Thứ nhì, họ chưa bao giờ làm điều này trước đây. Đây là lần đầu tiên họ phải chuẩn bị khay mực để Thái tử ký các tài liệu quan trọng như thế. (Dạ.) Một lần trong đời ông. (Dạ, đúng vậy.) Vì vậy, tất cả họ đều bối rối. (Dạ đúng, thưa Sư Phụ. Đúng vậy ạ.) Và quá buồn, không thể suy nghĩ cho thấu đáo. Họ chỉ là con người.

Và đó cũng không phải là lỗi của Thái tử. Dĩ nhiên, ông vừa mất thân mẫu, người mẹ yêu quý nhất của ông. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Và ông không có thời gian để thậm chí thương tiếc bà hay bất cứ gì. Ông không được phép – ông cần phải lập tức tiếp nhận địa vị có trách nhiệm cao nhất ở Anh quốc. Và lòng ông thì đau đớn. Hiểu không? Ông đau đớn, ông khóc. (Dạ.) Và ông cảm thấy như ông cần mọi người là phụ mẫu của ông, để bù đắp cho sự mất mát của ông. Ông cũng vừa mất phụ thân, cách đây không lâu. Nhớ không? (Dạ đúng. Đúng vậy.) Hoàng thân Philip cũng qua đời cách đây không lâu.

Và bây giờ ông mất mẫu thân, nên ông trở thành “mồ côi.” Và ông cảm thấy như có một sự trống trải lớn trong đời, và kiểu như, một cách vô thức, ông ráng nắm lấy tình thương và tình cảm của mọi người dành cho ông để lấp đầy khoảng trống đó. (Dạ. Dạ đúng. Dạ hiểu, thưa Sư Phụ.) Tôi biết điều đó, bởi vì tôi từng mất phụ mẫu. Dĩ nhiên, tôi chưa bao giờ kể điều này, nhưng không phải như tôi là gỗ đá hay gì đó. Và nhất là Vua Charles III. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Ông đã từng được thương yêu, cưng chiều và chiều chuộng, trong vòng tay của cha mẹ. Rồi đột nhiên ông mất hết người này đến người kia như thế. Nỗi buồn của ông bùng phát thành sự nóng nảy. Quý vị hiểu không? (Dạ hiểu, thưa Sư Phụ.)

Ông cảm thấy quá lạc lõng, quá bất lực. Và một cách vô thức ông kỳ vọng rằng những người xung quanh ông sẽ hiểu điều đó và sẽ dành cho ông mọi sự quan tâm, đến từng chi tiết nhỏ – tất cả tình thương mà họ sẽ thể hiện đối với ông để bằng cách nào đó bù đắp cho những gì ông đã mất. (Dạ.) Nhưng, những người được gọi là hầu cận, họ cũng lạc lõng vì Nữ hoàng băng hà. (Dạ hiểu, thưa Sư Phụ.) Nên cả hai bên đều đang gặp khó khăn, cả hai bên đều đang gặp rắc rối, và cả hai bên không thể giúp lẫn nhau. Đó là vấn đề duy nhất của họ. (Dạ.) Nên đó không phải là lỗi của ai cả. Chỉ là họ thương yêu Nữ hoàng quá nhiều. (Dạ đúng.) Và khi thương yêu ai đó quá nhiều, mà quý vị mất họ, thì quý vị sẽ gặp rắc rối lớn. Sẽ không thể suy nghĩ thông suốt. Quý vị hiểu điều đó hay không? (Dạ hiểu, thưa Sư Phụ. Dạ hiểu, thưa Sư Phụ.)

“Courtesy of Buckingham Palace Sept. 10, 2022 King Charles (m): Kính gửi mẹ yêu quý của con, khi mẹ bắt đầu hành trình tuyệt vời lần cuối để đi gặp cha quá cố thân yêu của con, con chỉ xin nói điều này – cảm ơn mẹ. Cảm ơn mẹ vì tình thương và sự tận tâm của mẹ đối với gia đình chúng ta, và với gia đình của các quốc gia mà mẹ đã phục vụ rất tận tình trong suốt bao năm qua. Cầu mong muôn ngàn thiên thần sẽ hát vang đưa mẹ vào cõi an nghỉ.”

Rồi, bây giờ, còn câu hỏi nào khác không trước khi tôi khóc tiếp? (Dạ có, thưa Sư Phụ. Sư Phụ sẽ gọi những người làm việc cho Ngài trong nhà Ngài là gì ạ?)

Quý vị có bao giờ nghe tôi gọi họ là người hầu không? (Dạ không, thưa Sư Phụ.) Ờ. À, Lynne Wintersteller, một trong những ca sĩ nổi tiếng ở Hollywood, cô ấy cũng nói như thế, khi ai đó hỏi cô ấy, cô ấy nói rằng tôi đã phục vụ họ. Tôi mang đồ ăn từ nhà bếp đến cho họ. Tôi không có người hầu. Nhớ điều đó không? Nhớ không, ở Cancun đó? Trước khi họ hát trên sân khấu, tôi đã mời họ đến phòng khách sạn của tôi và đãi họ vài món ăn và trò chuyện với họ. (Dạ.) Vì tôi quý mến nghệ sĩ. (Dạ.)

“Acclaimed Soprano & Actress United States, Lynne Wintersteller (f): Tôi thương Ngài [Thanh Hải Vô Thượng Sư]. Tôi gọi Ngài là ‘Tấm Lòng Người Mẹ.’ Chúng tôi có một đãi ngộ đặc biệt là được gặp Ngài. Tôi nghĩ là bữa sáng muộn, và Ngài đã đưa chúng tôi đến phòng Ngài và Ngài đã nấu ăn cho chúng tôi. Ý tôi là, đó là rất nhiều thức ăn và còn nhiều hơn nữa sau đó mà Ngài mang ra, và Ngài muốn mọi người mang một túi thức ăn về nhà. Ngài thật phi thường, Ngài thực sự là vậy. ‘Tấm Lòng Người Mẹ,’ tôi thương Ngài. Thật vinh dự khi được gặp Ngài. Tâm thức của tôi được nâng cao, thực sự vậy.

Cary Brown (m): Tôi đã gặp Ngài [Thanh Hải Vô Thượng Sư] lần đầu tiên sáng nay, và Ngài thực sự đã phục vụ chúng tôi bữa trưa, không phải như Ngài có người hầu hay gì đó. Ngài tuyệt vời! Ngài giống như một người mẹ. Ngài là Mẹ Địa Cầu đối với thế giới. Và Ngài cũng như vậy đối với chúng tôi, như Ngài ở đây tối nay. Điều đó thật tuyệt vời khi mình có thể ở cùng với một vài người hoặc có thể ở cùng với hàng trăm người, và có sự ấm áp đó, và có sự chân thành đó, và có tình thương đó. Ngài là một phụ nữ tuyệt vời. Tấm gương tuyệt vời cho thế giới! Tôi hy vọng tương lai của chúng ta là những gì Ngài mơ ước và là những gì chúng ta mơ ước. và rằng chúng ta có một thế giới an toàn hơn, sạch sẽ hơn, tốt đẹp hơn.”

Không phải vì họ đã hát vào dịp đó. Họ hát cho những người đến dự – khách VIP và tất cả mọi người đến khách sạn đó hôm đó cho buổi lễ xanh, để trao Giải thưởng Xanh cho một số người đấu tranh cho Thế giới xanh và thuần chay. Nhớ không, ở Cancun đó? (Dạ nhớ.) Không phải vì họ đến hát cho bữa tiệc mời của chúng ta, mà vì tôi thương quý họ và rất vui là có dịp được gặp họ. Nên tôi đã mời họ vào phòng mình và đãi họ bất cứ món ăn gì chúng tôi có vào lúc đó. Và họ rất vui. (Dạ.) Cô ấy nói, “Ngài không có người hầu,” nghĩa là Sư Phụ không có người hầu.

Dù sao, tôi gọi họ là phụ tá, thị giả của tôi. Quý vị đã nghe từ đó nhiều lần, phải không? (Dạ phải, thưa Sư Phụ.) Dù sao thì hầu hết họ cũng không làm việc trong nhà tôi, họ làm việc cho các bạn chó. Vì vậy, ngay cả đôi khi tôi cần họ giúp tôi khiêng đồ nặng mà tôi không thể làm một mình, tôi phải đợi. Bởi vì họ nói, “Ồ, bây giờ chúng con đang ở cùng với các bạn chó. Chúng con đang cho các bạn chó ăn. Chúng con đang đưa các bạn chó ra ngoài. Chúng con đang bảo đảm cho các bạn chó được thoải mái. Xin Ngài vui lòng chờ được không?” Vậy thì tôi làm gì đây? Vâng, thưa bà! Tôi sẽ đợi, thưa bà hoặc tôi sẽ đợi, thưa ông. Tôi thường đùa với họ. Tôi không bao giờ gọi họ là “người hầu.” Trời ơi. Tôi không nhớ như thế.

Tôi không nhớ có nói từ đó bao giờ. Quý vị có bao giờ nghe tôi nói từ đó chưa? (Dạ chưa, thưa Sư Phụ.) Khi tôi nói với quý vị về họ, tôi gọi họ là những người quản lý chó, hoặc những người chăm sóc chó. (Dạ.) Người bảo vệ chó, người trông chừng chó, chứ không bao giờ gọi họ là người hầu. Tôi không dám. Không bao giờ nghĩ tới từ đó. Không bao giờ nghĩ tới từ đó để nói với họ. Chưa bao giờ nghĩ như vậy.

Bởi vì, họ đều là con cái của Thượng Đế. Làm sao tôi dám nói bất cứ gì như thế. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Không có người hầu trên thế giới này, chỉ có con cái của Thượng Đế được giao cho những bổn phận khác nhau để giữ cho thế giới hoạt động. Hiểu ý tôi không? (Dạ hiểu, thưa Sư Phụ. Vâng, Sư Phụ.) Giả sử Vua trị vì nước Anh, hoặc bất kỳ vị vua nào trị vì quốc gia nào, mà không có bất cứ những người gọi là người hầu này, thì liệu họ có cai trị được không? (Dạ không ạ.) Hay là tôi không biết, có lẽ họ cai trị được. (Dạ không tốt lắm.) Có lẽ họ cai trị được, nhưng họ phải được huấn luyện lại theo hướng ngược với cách họ đã được huấn luyện. (Dạ đúng. Dạ, thưa Sư Phụ.)

Ví dụ như, Thái tử Charles, cũng đừng trách ông quá. Ông đã được huấn luyện cách khác. Ông đã được chuẩn bị để làm vua. Và theo truyền thống xưa, vua trị vì đất nước – người đứng đầu, hàng đầu trên tất cả những người khác. Và mọi người phải tuân theo mệnh lệnh của vua. Và mọi người đều phải làm việc cho vua, chứ không phải ngược lại. Nhưng họ quên, vua cũng phải làm việc, chỉ là những công việc khác. (Dạ, thưa Sư Phụ.)

Chia sẻ
Chia sẻ với
Nhúng
Bắt đầu tại
Tải Về
Điện Thoại
Điện Thoại
iPhone
Android
Xem trên trình duyệt di động
GO
GO
Prompt
OK
Ứng Dụng
Quét mã QR,
hoặc chọn hệ điều hành phù hợp để tải về
iPhone
Android