Tìm Kiếm
Âu Lạc
  • English
  • 正體中文
  • 简体中文
  • Deutsch
  • Español
  • Français
  • Magyar
  • 日本語
  • 한국어
  • Монгол хэл
  • Âu Lạc
  • български
  • bahasa Melayu
  • فارسی
  • Português
  • Română
  • Bahasa Indonesia
  • ไทย
  • العربية
  • čeština
  • ਪੰਜਾਬੀ
  • русский
  • తెలుగు లిపి
  • हिन्दी
  • polski
  • italiano
  • Wikang Tagalog
  • Українська Мова
  • Others
  • English
  • 正體中文
  • 简体中文
  • Deutsch
  • Español
  • Français
  • Magyar
  • 日本語
  • 한국어
  • Монгол хэл
  • Âu Lạc
  • български
  • bahasa Melayu
  • فارسی
  • Português
  • Română
  • Bahasa Indonesia
  • ไทย
  • العربية
  • čeština
  • ਪੰਜਾਬੀ
  • русский
  • తెలుగు లిపి
  • हिन्दी
  • polski
  • italiano
  • Wikang Tagalog
  • Українська Мова
  • Others
Tiêu Đề
Bản Ghi
Tiếp Theo
 

Tình Thương Là Bao Gồm Tất Cả, Phần 2/5

2023-11-23
Lecture Language:English
Chi Tiết
Tải Về Docx
Đọc thêm

Hiện giờ, tôi cứ làm như thế, thuận theo tự nhiên, theo sự an bài của Thiên Đàng. Thậm chí không phải tôi an bài. Tôi phải hỏi “người kế toán”, bởi vì không nhất thiết rằng [những người] đến là tốt cho tôi. Không nhất thiết như vậy. Có điều tài khoản “ngân hàng” của họ, hay bất cứ gì đó. Biết không, có những chúng sinh điều hành Vũ Trụ, tôi không lo liệu mấy chuyện này. Thật sự là không. Thí dụ như tổng thống, tuy làm tổng thống, nhưng ông không lo liệu mấy việc kế toán và ai làm việc trong Dinh. Đó là việc của chánh văn phòng.

Không biết nói gì nữa đây. Chiều nay tất cả quý vị về hết hả? (Dạ phải. Dạ không.) Đa số quý vị hả? (Dạ hầu hết.) Quý vị phải về bây giờ à? (Dạ.) (Dạ không.) Chưa đi. (Dạ ngày mai.) Ngày mai? (Ngày mai chúng con mới về.) Về bây giờ. Được, được. Về nhà mạnh giỏi, hãy nhớ là tôi thương quý vị. Chắc chắn! Nếu không, tại sao tôi phải vất vả đến đây gặp quý vị làm chi? Thậm chí có nhà cho quý vị, nhưng sao phải mất công đi tới tận đây? Sau vụ máy bay, tôi có thể có cớ nói rằng: “Ồ, không! Tôi không đi đâu! Mệt quá. Đã ráng hai, ba lần rồi, [nhưng] không được, thôi tạm biệt!” Nhưng tôi đã cố gắng đi xe lửa đến gặp quý vị.

Thành thật [mà nói], tôi không nghĩ tới xe lửa, nói quý vị hay. Vì lâu lắm rồi tôi đâu có đi xe lửa, quên rằng có xe lửa. Cũng không biết đi chỗ nào, cái gì nữa. Mãi đến phút cuối mới nghĩ ra, phút cuối cùng. Phút cuối cùng, đang trên đường về rồi. Tôi nghĩ: “Ồ, còn lựa chọn khác!” Nhưng không biết mất bao lâu. Vì họ nói lâu lắm, khoảng 20 tiếng hay cỡ đó. Đúng vậy, hơn 20 tiếng đồng hồ!

Đừng cảm thấy buồn. Mình đâu bao giờ biết được! Bây giờ quý vị nghĩ cảm thấy buồn vì không được đến gặp Sư Phụ, ở với tôi, nhưng nếu ở với tôi, có lẽ quý vị sẽ cảm thấy khác! Sẽ nói: “Trời ơi! Quả là sai lầm! Không biết lúc đó đầu óc mình để ở đâu mà lại giơ tay lên và đưa cho Ngài thẻ Tâm Ấn?”

Cái gì? (Thưa Sư Phụ, con chỉ muốn [biết] sự thật về con.) Gì cưng? (Chỉ [muốn biết] sự thật về con.) Ừ. (Bởi vì khi Sư Phụ nói rằng sẽ khó khăn cho con, thế này thế kia, thì tâm trí con nói: “Nhưng con có thể ở lều. Con có thể chịu gian khó. Gần cả đời chịu gian khó rồi”. Mãi đến phần sau của cuộc đời, con mới gặp Sư Phụ mà con…) Tôi biết, nhưng không biết tại sao – cô sẽ bỏ đi. Đó là vấn đề. (Nhưng Sư Phụ, Ngài là Thượng Đế. Ngài có thể nói cho con biết. Con cần Ngài nói cho con biết.) Tôi nói cô biết; cô sẽ bỏ đi. (Nhưng vì sao? Con có vấn đề gì?) Thế đó. Chỉ như thế thôi. Đến lúc đó tâm trí cô sẽ bảo là cô phải đi. (Có phải vì con là người tu hành chưa đủ mạnh chăng?) Nghiệp của cô là như vậy. (Dạ.) Cô sẽ rời xa tôi sau một thời gian ngắn, vậy nên không cần làm xáo trộn cuộc sống của cô bây giờ. (Dạ.) Được rồi ha, cưng?

Tôi rất thương cô. Tôi thực sự ước cô có thể đến. Cô là người tài xế giỏi và cô nói năng thật dịu dàng. Cô ấy luôn nói: “Thưa Sư Phụ”. Tôi rất thích. Khi tôi ở châu Phi, ngày nào cô ấy cũng chở tôi đi và ngày nào cô ấy cũng nói ngọt ngào rót vào tai tôi, thật ngọt như mật ong. Cho nên khi cô nói cô nóng tính, và nổi giận với bạn trai, tôi không thể tin được. Bởi vì cô ấy thật dịu dàng với tôi. Ngày nào cũng có một tài xế như thế, chỉ nghe những lời nói dịu dàng. “Thưa Sư Phụ, Ngài thật vĩ đại”. “Thưa Sư Phụ, Ngài rất đẹp”. Cô ấy luôn nói những điều như thế. Tôi không biết có bạn trai nào mà có thể nóng giận với cô. Nếu cô cứ nói những điều như vậy với anh ta, giống như cách cô nói chuyện với tôi, thì anh ta sẽ “chết”, anh ta sẽ là con rối của cô. Chỉ cần nói: “Anh yêu, anh rất đẹp trai”. Dùng giọng nói của cô, giọng nói dễ thương, ngọt ngào của cô.

Tôi thật tình xin lỗi. Có lẽ ngày nào đó nghiệp của cô sẽ chuyển biến. Nhưng chưa phải bây giờ. Nó có thể thay đổi. Biết đâu đó? Thay đổi tâm trí, thay đổi tâm hồn... “Thay đổi tâm hồn! Thay đổi đời sống! Chúng tôi thương quý vị! Chúng tôi sẽ là bạn của quý vị!” Thật dễ thương. Tôi cũng rất lấy làm tiếc. Chính tôi cũng rất muốn có cô. Cho nên mình cứ chơi trò chơi, cứ tiếp tục. Coi đời đưa đẩy mình tới đâu. Thật tình, tôi cũng vô phương. Hồi đó có vài người ở trong nhà tôi gây hại cho tôi nhiều lắm… nhưng tôi vẫn giữ họ. Còn những người tôi thích, ở chung rất hợp, nhưng không thể (để họ ở lại). Có lẽ họ không cần. Họ nghĩ họ cần, nhưng họ không cần. Có người, tôi cần giúp họ rửa nghiệp chướng; có người thì tôi không cần giúp. Có người đến được, có người không đến được. Có trời mới biết tại sao. Cứ vui với bạn trai mới của cô. Ít ra cô có điều đó để về nhà. Phải không? Ôi, cưng ơi. Giả sử bây giờ tôi cho cô đi: Cô bán hết nhà cửa, mọi thứ, bỏ bạn trai, không còn gì hết. Rồi một ngày nào đó, cô bảo mình phải đi về, thì làm sao cô sống được?

(Nhưng thưa Sư Phụ, tại sao sự khao khát lại mạnh đến vậy? Bởi vì không chỉ khi con ở bên Ngài, mà ngay cả khi ở nhà, con cũng khao khát gặp Sư Phụ, trong nhiều ngày liền.) Tôi biết, Trời ơi, khủng khiếp. (Niềm khao khát là… Không phải con như một đứa trẻ hư lúc nào cũng muốn làm theo ý mình.) Không, không. Không phải, không phải. (Chỉ là con không thể kiềm chế được cảm giác bên trong, và sau một thời gian dài...) Ừ, bởi vì chúng ta đã ở bên nhau. Bởi vì chúng ta đã bên nhau ở châu Phi và cô đã nói chuyện ngọt ngào với tôi mỗi ngày. (Dạ không, ngay cả trước đó nữa, thưa Sư Phụ.) Trước đó. Và cô đã nói chuyện dịu dàng với tôi và điều đó cũng khiến tôi thương cô rất nhiều, và chúng ta cũng có kiểu như tình cảm tốt đẹp, thành ra cô nhớ nhiều như thế. Nhưng tôi không thể đến châu Phi và để cô lái xe hàng ngày nữa. Có lẽ mọi việc sẽ diễn ra khác đi. Hiểu không? (Dạ.) Đừng cứ nghĩ buồn bã như thế. Nó có thể vì một lý do tốt. Tại sao cô không nghĩ lạc quan? Chúng ta có Truyền Hình [Vô Thượng Sư]. (Dạ.) Đó là cho điều lạc quan, tích cực. Chúng ta không bao giờ biết được cái gì tốt cho mình.

Hiện giờ, tôi cứ làm như thế, thuận theo tự nhiên, theo sự an bài của Thiên Đàng. Thậm chí không phải tôi an bài. Tôi phải hỏi “người kế toán”, bởi vì không nhất thiết rằng [những người] đến là tốt cho tôi. Không nhất thiết như vậy. Có điều tài khoản “ngân hàng” của họ, hay bất cứ gì đó. Biết không, có những chúng sinh điều hành Vũ Trụ, tôi không lo liệu mấy chuyện này. Thật sự là không. Thí dụ như tổng thống, tuy làm tổng thống, nhưng ông không lo liệu mấy việc kế toán và ai làm việc trong Dinh. Đó là việc của chánh văn phòng. Ông ta sắp xếp tất cả những điều đó. Có thể sau này tổng thống nói: “Ồ, làm ơn đổi người khác”. Có thể vậy. Nhưng ông chánh văn phòng lo tất cả những điều này. Ông thanh lọc tất cả những thứ này, quyền hạn này nọ. Tôi cũng không biết vì sao tôi không thể nhận cô, chỉ là bây giờ cô không được. Mấy người khác, hiểu không? (Dạ hiểu.)

Bởi vì lúc này cô cảm thấy rất lạc quan. Nhưng [sau] khi đến, cô sẽ bỏ về, đại khái vậy. Hoặc chuyện gì khác sẽ xảy ra, không tốt. Đừng giận tôi nha, đừng buồn. Ước gì tôi có thể nhận hết quý vị, thật tình mà nói, vì ở chung với nhau cũng vui. Mỗi ngày mình ăn chung với nhau, rồi mình ngồi thiền. Nếu cảm thấy thích thì tôi đến nói chuyện với quý vị. Tôi có lý do để mặc đồ đẹp và chăm sóc cho chính mình. Đó là tại sao vài người nói với tôi: “Ồ, Sư Phụ càng làm việc, càng trẻ ra”. Đó là vì tôi thoa kem lên và đủ thứ này nọ. Ở nhà thì tôi không cần. Ở nhà, tôi để tự nhiên. Cho nên người nào thương khuôn mặt của tôi bây giờ, thì hãy chuẩn bị gặp một bà lão da dẻ nhăn nheo khi sống với tôi. Không phải lúc nào tôi cũng mặc như vầy, ngồi trước ống kính, tươi cười, cho kẹo sô-cô-la (thuần chay) và kể chuyện ru ngủ. Nếu quý vị yêu thích điều đó thì hãy chuẩn bị, sẽ có ngạc nhiên.

Vì vậy mà cũng có vài người thất vọng khi họ ở với tôi, vì không có gì nhiều xảy ra. Đó là một trong những lý do. Không luôn luôn, nhưng có người như thế. Hoặc có khi nghiệp chướng kéo họ ra. Hoặc đôi khi họ phải làm việc khác ở một nơi khác. Hoặc đôi khi người thân của họ than phiền bên trong, thế là họ phải đi. Nếu không, họ có thể bị tai nạn hay gì đó trong nhà tôi, vì ý muốn xấu của người khác hoặc từ trường tệ hại phóng ra từ người khác. Có hiểu tất cả điều đó không? (Dạ hiểu.) Ừ, cảm ơn. Cho nên đừng trách một mình tôi. Đó là hệ thống nhân quả phức tạp. Quý vị xuống (trần gian), tất cả đều có liên hệ với người khác, và họ ảnh hưởng quý vị rất nhiều. Hiểu không? (Dạ hiểu.) Hiểu chứ, thưa cô?

Vậy bây giờ, biết làm gì đây? Cho quý vị kẹo (thuần chay) nha. Được không? Người nào không được đi thì tới đây. Người nào không được ở với tôi thì tới lấy kẹo (thuần chay) tận tay tôi. Có lẽ như vậy cũng đỡ buồn chút. Những người có thể đi thì ở yên đó. Quý vị có. Được rồi. Đây nè. Đừng lo, tôi thương quý vị rất nhiều. (Con cũng vậy.) Tôi thương, thật sự thương. (Cảm ơn Sư Phụ.) (Cảm ơn Sư Phụ.) Của quý vị đó. Đừng lo, tôi không kiểm tra hồ sơ tội phạm nào của quý vị đâu. Nếu tôi kiểm tra, có lẽ tôi sẽ không muốn gặp bất kỳ ai trong quý vị. (Xin cảm ơn Sư Phụ.) Không phải như thế, không. Rồi. Xin lỗi. Xin lỗi. Xin lỗi. Xin lỗi. Lại đây. Không sao đâu cưng. Của cô đây. Nhưng cảm ơn cô rất nhiều vì tình thương của cô. Chỉ là tạm thời thôi, và cô sẽ ổn. Hãy nhìn xem có bao nhiêu người không đến được. Nhập hội đi. Thấy chưa? Cô đã nhập hội số đông. Cô mạnh mà. Mấy người này chỉ là thiểu số. Người nào thua bầu cử, hãy tới đây. Thật sự không phải vậy. Quý vị mất thứ này, nhưng luôn được thứ khác. Hãy cố gắng sống đơn giản, giống như quý vị sẽ sống với tôi vậy. Cố gắng sống giản dị ở nhà. (Xin cảm ơn Sư Phụ.) Không có chi. Đây. Không có chi. Tôi xin lỗi. Đây. Đây. Người Đức hả? (Dạ.) Xin lỗi. (Dạ không sao ạ.) (Xin cảm ơn Sư Phụ.) Không có chi.

Cô ấy cũng đã nộp đơn rất nhiều lần. Tôi cảm thấy thương cho cô ấy. (Con sẽ xin thử lần nữa.) Xin thử lần nữa hả? (Dạ.) Cô ấy nói: “Con sẽ xin thử lần nữa”. Mặt dày thế đó. (Xin cảm ơn Ngài.) Không có chi. Cảm ơn quý vị và xin lỗi nha. Nhưng đừng nói xin lỗi, tôi không nên nói xin lỗi. Đâu phải vấn đề lớn lao gì. Nó khác, mỗi người có mỗi việc khác nhau, số phận khác nhau. Thế thôi. Không có nghĩa có người tốt hơn. Vì quý vị bám víu quá nên muốn dính gần tôi. Tôi biết làm gì đây? Tôi sẽ cố gắng gặp quý vị thường xuyên hơn nếu có thể. Nhưng rồi quý vị sẽ mất tiền – tiền tiết kiệm, vì vé máy bay và vé tàu lửa. Thành ra không thể gặp quý vị quá thường xuyên được. Cô chưa có hả? Cô cũng đã nộp đơn hả? (Dạ.) Ồ, xin lỗi. Tôi đâu thấy cô trông như thế trong hình. Không sao, cô ấy có đủ rồi. Phần còn lại quý vị có thể lấy nếu muốn.

Rồi, còn ai than phiền nữa không? (Thưa Sư Phụ…) Ờ. (Con sẽ dọn đến châu Âu để được gần Sư Phụ hơn.) Cô dọn rồi hả? (Dạ con sẽ dọn.) Ồ! Sao cô biết tôi sẽ sống ở châu Âu? (Con không biết, chỉ cảm thấy vậy thôi.) Biết đâu tôi đi châu Phi thì sao! Ai biết được? Chính tôi cũng không biết nữa! (Thì con sẽ dọn trở lại.) Tôi thậm chí không biết nữa. Cô cảm thấy muốn làm gì thì làm há? Tôi thật tình xin lỗi. Có lẽ tương lai sẽ khác. Như cô ấy nói: “Con sẽ xin thử lần nữa”. Được không? Mọi thứ ổn chứ? Ờ, thật xin lỗi quý vị, những khuôn mặt đẹp đẽ này. “Chắc chỉ có người xấu xí mới được đi!” Nói với mình như vậy đi há! Thật tôi cũng không biết sao. Cũng không biết những người đó có thành công hay không. Chỉ biết là họ được, họ đến được. Rồi chúng ta sẽ xem thế nào. Để xem. Xem họ có thích không, hay là tôi có thích không. Thôi, đừng lo. Quý vị không mất gì cả, thật vậy. Ồ, biết đâu đó? Được rồi, tốt. Cái này của ai? (Đó là của chị ở lầu dưới.) Được. Của quý vị đây. Tôi chỉ không muốn người nào đó mất nó.

Xem thêm
Tập  2 / 5
1
2023-11-22
3027 Lượt Xem
2
2023-11-23
2479 Lượt Xem
3
2023-11-24
2238 Lượt Xem
4
2023-11-25
1960 Lượt Xem
5
2023-11-26
1930 Lượt Xem
Chia sẻ
Chia sẻ với
Nhúng
Bắt đầu tại
Tải Về
Điện Thoại
Điện Thoại
iPhone
Android
Xem trên trình duyệt di động
GO
GO
Prompt
OK
Ứng Dụng
Quét mã QR,
hoặc chọn hệ điều hành phù hợp để tải về
iPhone
Android